Truyện 12 chòm sao

Dành cho những bạn thích đọc truyện, thích viết truyện về 12 chòm sao
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập


|
Bookmarks

[fic 12 chòm sao] Tiệm Bánh Kem Lớp F (các chap từ 6-10)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Sun Jul 29, 2012 11:24 am
Anonymous
Khách vi
ღ Khách viếng thăm ღ

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
%/1000%

Tài năng:%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: [fic 12 chòm sao] Tiệm Bánh Kem Lớp F (các chap từ 6-10)


Chap 6: Bạch Dương, sát khí sau lưng cậu kìa.
_bánh kem xong rồi đây. để chị đợi lâu rồi.
Cự Giải mang chiếc bánh kem dâu tây cực kì đẹp mắt ra, đặt lên bàn, cắt cho Mã Mã một miếng cực to.
_oaaaaaaaaaaaa, giải giải, cảm ơn em, em thật là dễ thương.
_e hèm, giải. em có vẻ rảnh rỗi quá nhỉ? bạn gái em không phiền sao?
Sư Tử với gương mặt mỉm cười nhưng Cự Giải hiểu trong đó có hàm ý: pet của anh, đừng có đụng vào, em còn có Yết đấy. cậu lắc đầu cừơi.
_anh à, đối xử với con gái cho tốt 1 chút, không thì ế đấy.
_tiểu mã à~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~.
giọng nói Kim Ngưu vang lên ở ngoài cổng, cũng như lần trước. sau 0.2s bạn Kim Ngưu đã an toạ trên ghế trong nha 2bếp, đang ngắm chiếc bánh kem với đôi mắt hình cái dĩa với cái muỗng. Cự Giải mỉm cừoi, cắt cho Kim Ngưu phần bánh to không kém của Mã Mã.
_đây, của chị.
_giải giải, chỉ có em hiểu chị. tiểu mã, chào cậu, chào cậu Sư Tử.
_có ai như cậu không, vào nhà chưa chào chủ nhà đã lo ăn, an đi, cho cậu thành heo. Cả mi nữa Mã Mã, ăn từ từ thôi, nuốt miếng to thế lỡ nghẹn thì sao, thật là…-Sư Tử vừa nói vừa lừơm Mã Mã.(cứ tuởngMã Mã mới là bảo mẫu của 3 anh em, không ngờ…=.=)
_ậu ừng ó ườm ư ậy, ai à ăn on ược(cậu đừng có lườm như vậy, ai mà ăn ngon được)- Mã Mã đang ngốn miếng bánh lớn cũng vội đáp trả(mã à, cưng mất nết quá )
_Mã Mã nói đúng đó, Sư Tử, cậu thật kì cục-Thiên Bình đi vào, nhìn Sư Tử nói.
_còn cặp mặt cà chua kia đâu?-Sư Tử hỏi.
từ xa, Ma Kết đi vào cùng Xử Nữ, mặt của Xử Nữ đỏ ửng lên, còn Ma Kết thì vành tai đỏ lên.
_aizzzz, đã 3 năm rồi chứ ít gì, thích thì cứ nói, việc gì cứ gặp là đỏ mặt như vậy. thật là…-Sư Tử chép miệng.
_SƯ TỬ CHÚ EM….
một giọng nói cực kì to vang lên, như muốn đấm thủng màng nhĩ của mọi ngừơi, sau đó, một chàng trai tóc đỏ hung xuất hiện, cậu ta mặt m6ọt chiếc áo thun có hình đầu sọ màu đen, trông giống xã hội đen, vành tai cậu ta toàn là khuyên tai. Khuôn mặt cậu ta vô cùng đẹp, toát lên khí phách anh hùng, đầy tự tin(khách với ngạo mạn ca ca Sư Tử nhá) phong thái vô cùng mạnh mẽ, cứ như không có gì cản được bước chân của cậu. mà đúng thế thật, cậu vừa vào đã va vào mấy cái ghế trong nhà bếp nhưng không vì thế cậu dừng bứơc để dựng ghế lên mà vô cùng mạnh mẽ buớc tiếp, không quan tâm mình vừa làm gì.(cái này gọi là vô tâm vô tư quá đáng đó). cậu ta mỉm cừơi, vỗ vai Sư Tử. nụ cừoi vô cùng đẹp, hút hồn rất nhiều cô gái(thua song ca của Mã Mã thôi)
_chú em, thế nào? khoẻ không?
_chú bỏ tay ra khỏi ngừoi anh ngay, thật là, bao giờ chú mới thôi trò tra tấn lỗ tai anh hả?
chàng trai vừa mới buớc vào cừơi ầm ĩ. bỗng ánh mắt cậu ta dừng lại trên ngừơi Mã Mã. cậu ta kéo ghế lại gần Mã Mã, mỉm cười ngây thơ, bắt đầu trò làm quen(dụ dỗ)
_chào em, bao nhiêu tuổi rồi, chắc dứơi 15 nhỉ, em tên gì? mấy tuổi rồi? em dễ thuơng thật đó.
Mã Mã mắt chữ O mồm chữ A nhìn chàng trai. Xém tí rơi cả cái muỗng đang ngậm trên miệng.
_sao em không trả lời? ngại à? hề hề, đừng sợ. anh trông vậy chứ hiền lành đáng yêu lắm. anh là Bạch Dương, vừa 15 tuổi thôi.(nói điêu kinh khủng)
_Bạch Dương, có sát khí sau lưng cậu kìa-Xử Nữ nhìn Bạch Dương, nói.
_hả?
bạch duơng xoay ngừoi qua, nhìn thấy Sư Tử đang nhìn mình chằm chằm, mặt mỉm cừơi vui vẻ, miệng nói:
_Bạch Dương, chú ra đây anh bảo cái này…
bạch duơng đứng dậy, Sư Tử túm cổ áo cậu lôi vào một góc nói.
_gì đấy, anh đang làm quen với cô bé đó, chú không thấy à?-bạch duơng bực bội nói.
_ngừoi đó không đụng đựơc đâu.
_tại sao? Không phải chú đã có Mã Mã gì đó rồi sao? giờ nhường cô này cho anh đi chứ?
_Mã Mã là cô ấy đấy. chú mà đụng vào là chết với anh.
_ấy chết, anh xin lỗi chú, thiệt ngại ghê.-bạch duơng gãi gãi đầu cừơi ngại ngùng.
Tèng teng teng, ta là siêu nhân…. tiếng chuông điện thoại vang lên, ánh mắt mọi ngừoi đổ dồn vào ngừoi Mã Mã, Mã Mã đỏ mặt, chạy ra ngoài nghe điện thoại.
_a lô, mình nghe đây Ngư Ngư.
tại sân bay thành phố B, hai nam một nữ đang ngồi trên ghế trong phòng chờ. một chàng trai tóc bạch kim với một bên tai đeo chiếc khuyên hình đầu sọ đang ngủ gà gật, một cô gái tóc nâu đen đeo kính râm màu đan, ngồi đeo tai phone nghe nhạc, trên tay là cuốn chiến lược kinh doanh hiệu quả. Bên cạnh là chàng trai với mái tóc màu highlight màu bạch kim với vài sợi màu nâu, đôi mắt xanh đầy mơ mộng, khuôn mặt hiền lành, vầng trán cao, nụ cừơi thiên thần, cậu thu hút vô số ánh nhìn.
_alô, Mã Mã. Mình với song ca và Yết nhi chuẩn bị lên máy bay đến chỗ cậu đây. cậu chuẩn bị tâm lí đi, nó nói nhất định giải quYết cậu đó.
_èo, vậy mình có nên trốn lên núi không Ngư Ngư?
_đừng lo, mình năn nỉ giúp cậu.
_umh. Ngư Ngư, iu cậu quá cơ.
Sư Tử ra gọi Mã Mã vào ăn bánh kẻo Kim Ngưu ăn hết thì nghe đụơc câu cuối cùng, Sư Tử cừoi đểu, nghiến răng nói:
_Ngư Ngư, xem anh xử chú thế nào.
Mã Mã xoay qua nhìn thấy Sư Tử, cô liền hỏi:
_này, nghe lén à?
_ai thèm, vào đi, Kim Ngưu ăn hết phần bây giờ.
_oaaaaaaaaaaa, tiểu ngưu, đừng ăn bánh kem của mình mà….
Mã Mã chạy như tên bắn vào trong. Sư tữ cũng đi theo vào.
_này, hôm nay tam đại mĩ nhân đến đây với tên ngốc bạch duơng làm gì thế?
_đến chơi, không được à?-Thiên Bình lơ đang nói.
_cho xin đi, đừng gạt mình. Mình rành mấy cậu quá mà.
_ụi ình ất ạch ương ến em ái ẹp(tụi mình dắt Bạch Dương đến xem gái đẹp)-Kim Ngưu nói.
_ầy, chết, tới giờ mình hẹn chơi bóng rỗ rồi, thôi paiz nha.
Bạch Dương nhìn đồng hồ, rồi sau đó chạy đi thật nhanh(chuồn nhanh thật) cậu phi thẳng ra ngoài.
~IOI~
_cướp!!! cứơp….
Bạch Dương đang đi thì thấy một tên bịt mặt đang cầm giỏ xách phụ nữ chạy thục mạng, không suy nghĩ nhiều, bạch duơng chạy theo, dùng thế võ hoàn hảo đánh ngã hắn, giật lại chiếc túi xách. Rồi một cô gái hớt ha hớt hải chạy tới. cô nàng có mái tóc màu tím, khuôn mặt bầu bĩnh xinh xắn, từng giọt mồ hôi lấm tấm trên mặt. cólẽ cô là dân công sở, vì cô đang mặc một bộ âu phục màu đen. Mái tóc được búi cao, trông vô cùng mạnh mẽ. cô cứ như là một nữ thần, xinh đẹp hấp dẫn vô cùng.
_cảm ơn cậu, thật tốt quá, trong đây có đơn xin việc với giấy tờ rất quan trọng của tôi.
_đơn xin việc? cô đi xin việc ư?
_vâng, nhưng vẫn chưa tìm đụơc việc.
_chuyên môn của cô là gì?
_hoá học, tôi là sinh viên mới ra trường, học sư phạm hoá.
_cô tên gì?
_tôi là Bảo Bình.
_cô đến học viện zodiac thử xem. ở đó tuyển giáo viên dạy hoá đấy( Bạch Dương là con cưng của hiệu trưởng)
_vâng, cảm ơn cậu. ủa mà tại sao tôi lại khai hết cho cậu nghe vậy?-Bảo Bình ngạc nhiên vì mình không hề giấu Bạch Dương cái gì.
Bạch Dương mỉm cừơi thay cho câu trả lời.
_ôi, muôn rồi, tôi phải đi phỏng vấn xin việc đây. tạm biệt, hẹn gặp lại.
Bạch Dương nhìn theo bóng cô gái đã khuất xa, mỉm cừơi. Mình trúng tên rồi. Bảo Bình, hẹn gặp lại em. Bạch Dương xoay qua tính dắt tên cướp vào đồn cảnh sát thì phát hiện tên cướp đã đi mất rồi(tán gái nên người ta tranh thủ chạy là đúng rồi) Bạch Dương lắc đầu cừơi. Chúa ơi, con tương tư rồi.
hết chap 6

Chap 7a: chuyện tình của Xử Nữ bắt đầu từ đây.
_này tiểu mã, phòng của cậu ở đâu vậy, dắt tụi mình đi xem đi.-Kim ngưu sau khi ăn bánh xong, bắt đầu vào chủ đề chính.
_a! ở trên lầu, mình dắt cậu đi.
_phòng cạnh sư tử và đối diện phòng kết ca phải không?-Thiên Bình cười hỏi
_ơ, sao cậu biết?
_đây đâu phải lần đầu tiên tụi mình tới, ngốc.-Xử Nữ gõ nhẹ lên đầu Mã Mã.- đi nào.
cả bốn cô gái lên phòng của Mã Mã, trước khi đi, Xử Nữ lén nhìn Ma Kết một chút. Ma Kết xoay qua, nhìn thấy Xử Nữ liền mỉm cười. Xử Nữ đỏ hết cả mặt, vội quay mặt đi.
_mình biết rồi nhá. tiểu nữ, cậu thích kết ca-Mã Mã xoa cằm, cười nham nhỡ.
_chuyện đó còn phải hỏi sao? Kim ngưu mỉm cười đầy thâm ý.
_các cậu… các cậu… không được chọc mình.
_haha, thôi đừng chọc cậu ấy nữa. mình vào phòng đi rồi nói.-Thiên Bình thông cảm cho Xử Nữ đag ngại đỏ mặt kia nên đẩy hai kẻ kia vào phòng rồi keó tay Xử Nữ vào phòng.
~IOI~
_anh à, anh thích Xử Nữ sao lại không nói?-sư tử ngồi xuống ghế, ngao ngán nhìn anh trai.- anh xem Cự Giải đó, thằng bé thế còn dám tỏ tình lúc nó mới 9 tuổi đấy.
_anh….anh…
_mèo bự ca ca, đừng chọc dê ca nữa, anh ấy chỉ là ngại thôi.-Cự Giải vừa anh bánh vừa nói.
_cho anh một miếng nào. Anh à, anh không sợ Xử Nữ sẽ thuộc về người khác sao?-sư tử chồm người lấy bánh vừa hỏi một câu vờ như vô ý thốt ra(thiệt ra hắn cố ý hỏi đó).
_cô ấy sẽ không như thế đâu.-ánh mắt Ma Kết trở nên kiên định nhưng thấp thoáng có nét bất an.
~IOI~
_Xử Nữ, cậu thích kết ca từ khi nào thế.
_a…a… mình … mình- Xử Nữ lại đỏ mặt, ấp úng đáp.
_ầy, chuyện tình của Xử Nữ bắt đầu từ đây này.- Thiên Bình nhấp trà, nói.
~IOI~
Xử Nữ và sư tử, Thiên Bình, Kim ngưu bạch dương học chung với nhau từ năm 11 tuổi, vì thế, đương nhiên Xử Nữ biết Ma Kết từ lâu, nhưng trước khi chuyện ấy xảy ra, Xử Nữ chỉ cảm thấy Ma Kết là Mr. Hoàn hảo thôi, Xử Nữ coi Ma Kết như tấm gương để mình học hỏi. nhưng rồi…
~IOI~
Cách đây ba năm, cái ngày định mệnh ấy, ngày mà Xử Nữ biết trái tim mình thuộc về ai.
_Xử Nữ, chồng báo cáo của hội nhóm em đã làm xong chưa?-Ma Kết mắt vẫn đang nhìn chồng tài liệu cao ngất ngưởng nói.
_xong rồi ạ.- Xử Nữ đang ôm chồng báo cáo đến.
Năm ấy, Ma Kết là hội trưởng hội học sinh của học viện zodiac, Xử Nữ là hội phó. Hai người thường làm việc chung trong phòng làm việc hội học sinh. rất nhiều người mong muốn được ở vị tr1i của Xử Nữ, vì Ma Kết là dream boy của không biết bao nhiêu cô gái trong trường, anh lịch thiệp, hoàn hảo đến không tưởng. nhưng họ không có thực lực khiến mọi nguời nể phục và hâm mộ như Xử Nữ. cho dù họ có cố gắng đến đâu thì họ cũng không thể giống Xử Nữ. đơn giản vì họ không có khí chất của Xử Nữ, loại khí chất thanh lịch, hiền dịu nhưng không yếu đuối. chính kh1i chất đó khiến Xử Nữ thành công. Nó khiến Xử Nữ luôn là nguời đứng đầu trong bảng thành tích của trường.
_uhm, giúp anh xử lí đống này với.-Ma Kết tháo mắt kính ra, nói.
khoảng khắc Ma Kết tháo mắt kính, Xử Nữ trở nên ngơ ngẩn. woaaa, ánh mắt anh ấy, nó sâu thẳm, chứa đựng sự bí ẩn và có nét thoáng buồn. ánh mắt ấy, ánh mắt ấy, thật sự hút hồn Xử Nữ. nó khác hẳn với anh Ma Kết hằng ngày, không thanh lịch lạnh lùng xa cách. Xử Nữ không biết phải nói sao, vì cảm xúc trong cô đang cực kì lẫn lộn.
_Xử Nữ, làm gì nhìn anh chằm chằm vậy.-Ma Kết mỉm cười hỏi Xử Nữ.
_à không, không có gì…-Xử Nữ đỏ mặt, lắc đầu.
Ma Kết đứng dậy, vươn vai, chống tay vào cửa sổ. ánh ráng chiều rọi vào cửa sổ và thân hình Ma Kết, mọi đường nét hoàn hảo của Ma Kết nổi bật theo ánh ráng chiều, trong anh như có vầng hào vang màu vàng bao quanh. Xử Nữ nhìn chằm chằm Ma Kết. thình thịch… thình thịch… tim à, chậm lại một chút, mặt ta lại đỏ lên mất. cứ thế, chàng trai nhìn xa xăm ngoài cửa sổ, cô gái nhìn chàng trai với khuôn mặt đỏ ửng, đôi tay để trước tim, cầu mong nó đừng đập nhanh như vậy. cảnh ấy chỉ kết thúc khi…. cạch, tiếng ổ khoá được bóp lại vang lên, phá tan không gian thơ mộng.
_cửa khoá????
Ma Kết tiến đến cánh cửa, đẩy mạnh. Cánh cửa không nhúc nhích. Ma Kết lại cố sức đẩy lần nữa, cánh cửa không nhúc nhích.
_cửa khoá rồi.-Ma Kết thất vọng nhìn Xử Nữ.
_làm sao đây?-Xử Nữ lo lắng nhìn Ma Kết, cô sợ bóng tối.
_anh sẽ gọi điện gọi người tới giúp, em đừng lo.
Ma Kết lấy điện thoại ra, định gọi cho sư tử và Cự Giải nhưng điện thoại đã hết pin tự bao giờ.
_điện thoại anh hết pin rồi, còn em?
_điện thoại em để ở nhà.
_vậy chúng ta phải chờ tới sáng mai rồi. đây là tầng 3, đâu phải nhảy xuống.-Ma Kết ngồi phịch xuống ghế.
~IOI~
[6:00PM]
rột rột… cái bao tử của Ma Kết và Xử Nữ đang chiến đấu đòi quyền lợi, nãy giờ cả hai đang mải mê làm việc, không muốn lãng phí thời gian vô ích.
_em có mang bánh theo nè.-Xử Nữ mở cặp ra, lấy một hộp bánh đưa cho Ma Kết.
_woa, Xử Nữ, em thật là hay nha. Anh đói lắm rồi.-Ma Kết nhe răng cười, trông rất dễ thương.
_không… không có gì đâu.-đỏ mặt-ing.
cả hai vừa ăn vừa nói chuyện, thời gian trôi qua dần dần…
~IOI~
[10:00PM]
_ách xì…
_em lạnh hả?-Ma Kết lo lắng nhìn Xử Nữ hỏi.
Không biết tại sao hôm nay anh lại chú ý đến Xử Nữ nhiều như vậy, từ dáng đi, cách ăn nói, cử chỉ, cô ấy đều tỏ ra rất dịu dàng, thật đáng yêu. Hôm nay lại bị nhốt chung với Xử Nữ, thay vì gọi là hoạ thì gọi là phúc vậy, anh không thấy phiền vì chuyện này, hơn nữa, có chút thích thích. Oh my god, Ma Kết, mày điên rồi à. Ôi trời, cái cảm giác này là gì vậy, mình nhớ mình đâu có tiền sử bệnh tim. Ôi trời. ôi trời.
_vâng, hơi hơi.
_đây, em khoác đi.-Ma Kết cởi áo khoác ra, đưa cho Xử Nữ.
_cảm ơn anh.
Xử Nữ khoác áo của Ma Kết, ngủ gà gật. Ma Kết mỉm cừơi, đẩy đầu Xử Nữ dựa vào vai mình. Đêm nay, thật là đẹp.
~IOI~
_thế là Xử Nữ nàh ta thích kết ca đấy.- Thiên Bình tổng kết câu chuyện.
_oaaaa, lãng mạn quá.-Mã Mã thích thú nói.
_Mã Mã, có người nhà của cô tìm kìa- sư tử nói.

hết chap 7a.

Chap 7b: giải à, để cậu phải đợi lâu.
_Mã Mã, có người nhà tìm cô kìa.
~IOI~
Cách đó vài phút:
_kết ca à, mèo bự ca ca nói cũng đúng, anh cũng nên nói cho chị ấy biết tình cảm của mình đi.-Cự Giải vừa ngậm muỗng vừa nói
_anh cũng muốn lắm, nhưng…..
_nhưng anh không có lòng dũng cảm phải không?-Sư Tử vừa nhai vừa phát biểu.
_tam thiếu gia, có cô gái xưng là Thiên Yết tới gặp cậu, cô ấy đi cùng hai chàng trai nữa- một người giúp việc tới thông báo.
vừa nghe tên thiện yết, chiếc muỗng đang ngậm trên miệng rơi xuống, Cự Giải nhanh chóng phóng như bay ra cổng. hai ông anh nhìn nhau, nhún vai cười trừ. Cự Giải ào chạy ra sân, cậu còn cách cái cổng 5m, 3m, 1m, Thiên Yết, mình tới đây.
Cự Giải mở cửa, thở hồng hộc, và rồi, cái người mà cậu hằng ngày đều mong nhớ xuất hiện. vẫn mái tóc màu nâu đen, vẫn khuôn mặt thanh tú ấy, vẫn đôi mắt với con ngươi màu xám sắc lạnh, thần bí ấy. hình bóng cậu yêu thương suốt sáu năm, người con gái cậu mong chờ suốt sáu năm, cô ấy bây giờ đang đứng trước mặt cậu. cậu đã tưởng tượng ra cái nagỳ này cả trăm, à không, cả ngàn lần rồi. cậu có rất nhiều chuyện muốn nói với người con gái này. Nhưng bây giờ, khi giấc mơ của cậu đã thành hiện thực rồi, thì cậu lại không biết nói gì, không biết phải bắt đầu từ đâu. miệng cậu không thể phát ra câu nào.
_giải à, để cậu phải đợi lâu.- Thiên Yết mỉm cười nhìn Cự Giải trìu mến.
_yết, mình cuối cùng cũng đợi tới ngày này rồi, yết. mình rất nhớ cậu-Cự Giải ôm chầm Thiên Yết nói, giọng cậu khàn khàn.
_ừ, mình biết, giải à, mình cũng rất nhớ cậu.-Thiên Yết mỉm cười, siết nhẹ vòng tay đag ôm lấy Cự Giải.
_cuối cùng em gái anh đã lớn.-Song Tử mỉm cười huých Song Ngư.
Song Tử 20 tuổi càng khí chất hơn Song Tử 14 tuổi, cái ngây thơ hồn nhiên được thay thế bằng sự ranh ma(nói đúng hơn là ma quái). Mái tóc bạch kim bay trong gió, chiếc sơ mi trắng làng cho Song Tử càng phong độ, tuấn tú. chẳng kém bạch y nam nhân trong mấy tiểu thuyết trung quốc.
_Thiên Yết lớn là chuyện đương nhiên, anh nên lo cho Mã Mã kìa, cậu ta có lẽ 80 tuổi vẫn ngồi chơi game trẻ con đó.-Song Ngư nói, mắt tìm kiếm xa xăm.
_haha, em gái anh nó không như em nghĩ đâu.-Song Tử cười nói.
_sao anh biết?-Song Ngư nghi ngờ nhìn Song Tử.
_vì anh là anh nó.
_Song Ngư, anh đang đợi chú đây.
Sư Tử đi ra, ánh mắt hừng hực khí thế, giống như chuẩn bị quyết chiến sinh tử vậy. cậu ta nhìn chằm chằm Song Ngư như muốn ăn tươi nuốt sống. Song Ngư chỉ liếc mắt sơ qua cậu ta, xem cậu như con muỗi, tiếp tục câu chuyện với Song Tử.
_hừ, anh chủ quan quá đó.
_anh đang nói chuyện với chú đấy.-Sư Tử nắm cổ áo Song Ngư lên.
_haiz, cậu phiền phức quá mèo bự, không thấy người lớn đang nói chuyện sao? Con nít đi chỗ khác chơi, phiền quá.-Song Ngư phủi phủi áo, nói.
_cậu…..-máu Sư Tử bốc lên tới não, giơ nấm đấm lên.
_thôi thôi, hai đứa đừng có như thế, lớn cả rồi.-Song Tử thấy thế, thở dài nói.
Sư Tử trừng mắt nhìn Song Ngư, nghiến răng nói,
_nếu lần này, cậu tính tiếp cận Mã Mã thì không xong với đâu.(không đùa nữa nên xưng hô nghiêm túc)
_cậu thôi trò đó đi, Mã Mã là người nhà của tôi, là bạn thân nhất của tôi, cậu điên vừa thôi.-Song Ngư bực mình nói.
_tốt nhất đừng để Mã Mã thích cậu.-Sư Tử vẫn chưa chịu thôi.
_ngư ngư.
từ xa, Mã Mã chạy tới, ôm chầm lấy Song Ngư, mắt Sư Tử như rớt ra ngoài, nắm tay kêu lên răng rắc. chết tiệt, con nhỏ Mã Mã này, không lẽ…
_NÀY, GIỮA THANH THIÊN BẠCH NHẬT MÀ HAI NGƯỜI DÁM NHƯ THẾ À? CÓ BỎ NHAU RA KHÔNG THÌ BẢO.-Sư Tử gào lên ầm ĩ.
_thế nào, mới xa nhà có ba ngày mà đã nhẹ thế này rồi sao?-Song Ngư hỏi.
_đâu đâu?-Song Tử nhấc bổng Mã Mã lên.
_oaaaaaaa, anh, em đã lớn rồi, đừng có làm vậy nha.- Mã Mã đỏ mặt nói.
_đúng là em nhẹ hơn thật, này cậu bỏ đói em tôi sao Sư Tử?-Song Tử không hài lòng nhìn Sư Tử.
_song ca, em có thể làm chuyện đó với ma háo ăn này sao?-Sư Tử nói.
_song ca, anh biết hắn?-Mã Mã hỏi- sao yết nhi với giải lại ôm nhau như vậy? yết nhi quen với giải sao?
_haiz. Không có gì đâu. Em đừng để tâm.-Song Tử thở dài nói.
_vâng, ngư ngư, mau lên, mình dắt cậu làm quen với bạn của mình.-Mã Mã nắm tay Song Ngư chạy đi.
_nè, bỏ tay nhau ra.- Sư Tử chạy theo, bực bội nói.
_song ca, có chuyện gì với Mã Mã, hình như em ấy không nhớ gì hết.-Ma Kết nheo mắt nói
_nói chuyện đó sau đi. yết nhi, đừng có ôm giải giải lâu như vậy, em quên chuyện quan trọng rồi.-Song Tử kéo hành lí, bước vào trong.
_vâng, giải. đợi mình một chút.
_ừ.-Cự Giải mỉm cười, nắm tay Thiên Yết.
~IOI~
_ngư ngư, đây là Thiên Bình.
_chào cậu Thiên Bình, mình là Song Ngư, bạn thân của nhân mã.-Song Ngư bắt tay Thiên Bình.
_đây là Xử Nữ.
_mình là Song Ngư. Chào cậu.-Song Ngư cũng bắt tay Xử Nữ.
_đây là Kim Ngưu.
_cậu biết chơi violin?-Song Ngư bắt tay Kim Ngưu hỏi.
_ơ… sao cậu biết?-Kim Ngưu ngạc nhiên.
_mình là nhạc công. Nhưng chắc cậu không biết đâu. Mình chơi kém lắm.(nói điêu siêu thật)
_Mã Mã, em chỉ biết mỗi Song Ngư thôi sao? Còn người anh trai này và yết nhi thì sao?-Song Tử vừa kéo vali vừa nói.
_a! người tóc bạch kim đó là anh mình Song Tử.c òn cô bé tóc nâu đen là yết nhi, em mình. Đây là Thiên Bình, Kim Ngưu, Xử Nữ, bạn em.
_chị còn biết tới đứa em agí này? tại sao đi mà không nói cho mọi người biết, đi trong im lặng vậy hay lắm sao Mã Mã?-Thiên Yết lườm Mã Mã.
_ơ… ơ. chị quên mất.
_quên??? Ngay cả em, song ca và ngư ca mà chị cũng quên? Song ca, cực hình đợi lệnh. Con ngựa ngốc này không dạy dỗ không được.-Thiên Yết mang đầy sự đe doạ nói.
_yét nhi, chị xin lỗi. chị xin lỗi mà.
_yết nhi, tha cho Mã Mã đi, tính Mã Mã chẳng lẽ em không biết?-Song Tử nói.
_đúng đó, tha cho cô ngốc đó đi.-Sư Tử cũng bênh vực một câu.
_im đi, tôi còn chưa tính sổ với anh. từ nhỏ tôi đã không ưa anh. chuyện gia đình của tôi, không cần anh xen vào.-Thiên Yết nhìn Sư Tử bằng ánh mắt thù hận.
_con bé này, anh mày còn chưa tính sổ chuyện “anh hùng xạ điêu” nhóc bày ra hại anh xém chết nhá(xem lại chap 5)
_lần này không phải “anh hùng xạ điêu” nữa. nếu anh kông phải anh của giải thì tôi đã giết anh lâu rồi.
_yết, lâu ngaỳ không gặp, em vẫn không thay đổi quan điểm của mình về Sư Tử sao?-Ma Kết hỏi.
_chào kết ca. đúng thế đấy ạ.
_yết nhi, tha cho chị có được không?-Mã Mã kéo áo Thiên Yết, tỏ vẻ tội nghiệp.
_hôm nay đông người như vậy bênh chị, tạm tha cho chị vậy. chị ngốc nghếch, làm mọi người lo lắng chết đi được.-yết ôm Mã Mã. mỉm cười nói.
_chết, sắp tới giờ mình hẹn với mẹ rồi. Mã Mã, mình về trước nha.-Xử Nữ vội vàng nói.
_kết ca, anh đưa Xử Nữ về đi.-Thiên Bình cười gian manh nói.
_đúng đó kết ca.-Kim Ngưu chen vào nói.
_Xử Nữ, anh đưa em về.-Ma Kết bỗng trở nên quyết đoán.
~IOI~
Hai người đi bộ, không ai nói với ai câu nào, ai cũng theo đuổi suy nghĩ của riêng mình, nhưng trong suy nghĩ đó đều hiện diện hình ảnh của người kia.(do Xử Nữ muốn kéo dài thời gian đi bộ cùng Ma Kết. tiểu nữ thật dễ thương). rồi Ma Kết lên tiếng:
_Xử Nữ, lắm lúc, anh lại nhớ cái ngày của ba năm trước lắm đấy.-Ma Kết nói, mắt nhìn xa xa.
_ơ… a… vâng.-Xử Nữ đỏ mặt nói.
_anh…anh không giống những người con trai khác, 3 từ đó, thật sự khó nói với anh. Nhưng em cũng hiểu anh đối với em là thế nào mà phải không?
_ơ… vâng, em hiểu chứ.-mặt Xử Nữ lại đỏ hơn.
_cho nên…. Cho nên, em hãy chờ anh, chờ anh đủ dũng khí nói ra 3 từ đó, có được không? Anh sợ em sẽ thuộc về người con trai khác…anh… ơ… em đừng khóc mà… anh đã nói gì sai chăng?....anh xin lỗi…em đừng khóc mà.
Xử Nữ lắc đầu, ôm lấy Ma Kết. cô nói trong tiếng khóc.
_vâng, em sẽ chờ. nhất định em sẽ chờ… em khóc vì hạnh phúc thôi.
Vòng tay Ma Kết cũng ôm lấy Xử Nữ, điều ngọt ngào nào đó len lỏi vào tim cả hai, hạnh phúc, đơn giản là thế, đôi lúc không cần phải nói ra, chỉ cần hiểu nhau là được rồi.
_anh… có thể hôn em không?-Ma Kết đỏ mặt nói.
Xử Nữ cúi đầu, gật gật, mặt đỏ như quả cà chua. Ma Kết nhẹ nhàng cúi xuống. mùa hè năm nay, thật là nóng.
hết chap 7b.

Chap8: ta lại gặp nhau rồi.
nagỳ hôm sau, trong khi nhà Sư Tử đang nháo nhào như cái chợ(muốn biết tại sao thì đợi chap 9 sẽ rõ nha) thì Bạch Dương của chúng ta lại thư thả dùng trà tại nhà riêng của mình, ngồi đối diện cậu là một thanh niên chừng hai mươi mấy tuổi( người thân tín của Bạch Dương). người thanh niên cất giọng nói:
_thưa cậu, cô Bảo Bình đã được sắp xếp dạy môn hoá ở lớp của cậu và là phó chủ nhiệm.
_không phải tôi nói cho cô ấy làm chủ nhiệm sao?
_thưa, chủ nhiệm đã có người quen của cậu Sư Tử được nhận trước rồi ạ.
_haiz, Sư Tử, chú phá chuyện tốt của anh em quá. Mà thôi, phó chủ nhiệm cũng ổn, cảm ơn cậu, làm tốt lắm.
Bạch Dương đứng dậy, đi ra khỏi phòng. Hôm nay cậu muốn đi xem cô gái ấy làm gì(Bảo Bình xin việc phải chi địa chỉ liên lạc nên Bạch Dương biết là chuyện đương nhiên).
~IOI~
[8:00PM]
một ngày của Bảo Bình bắt đầu từ đây(hôm qua thức khuya xem phim khoa học viễn tửơng nên mới thức trễ). Như thường lệ, Bảo Bình nhà ta vào phòng rửa mặt đánh răng với con mắt nhắm nghiền(sao đi được hay thế nhỉ?) sau đó là một màn thể dục tại nàh vô cùng rùng rợn, chỉ nghe tiếng tay chân kêu răng rắc. sau màn đó, Bảo Bình xuống bếp, nấu mì gói ăn lót dạ(vì đang thất nghiệp mà). Nhưng mà tiếc thay, trong tủ chỉ còn gói mì cuối cùng. Ôi, thảm thương làm sao, hôm nay lại phải đi siêu thị rồi. oa oa.
Sau khi ăn xong, Bảo Bình nàh ta thay quần áo, bắt đầu buổi đi chợ của mình, kèm theo cái đuôi cừu trắng.
~IOI~
“Cô ấy đang đi siêu thị, vừa bặm môi vừa chọn mì gói, nhìn đáng yêu ghê”. Bạch Dương đứng ta xa, ngắm Bảo Bình rồi nghĩ. Anh đã đi theo cô suốt từ lúc cô rời khỏi nhà tới giờ. Cách cô ấy đi bộ ngắm cảnh, cách cô ấy chào lũ trẻ, cho chúng mấy cái kẹo mà cô bỏ vào túi áo, làm cậu cảm thấy ngọt ngào. thậm chí cậu đã mua 10 gói kẹo to khủng bố để đổi lấy mấy cái kẹo Bảo Bình tặng cho lũ trẻ. những cái kẹo đó mới đáng yêu làm sao. Hương vị thật là ngọt ngào. God, mình giống biến thái quá? Sao lại ăn nói giống con gái như vậy, lại còn làm kẻo bám đuôi, giữ lại mấy cái kẹo của cô ấy nữa. Bạch Dương, bản lĩnh đàn ông của mày đâu rồi? đây đâu phải cách mày dùng để theo đuổi con gái. tiến lên Bạch Dương.
Bạch Dương hừng hực khí thế, chưa cất bứơc đã suy nghĩ lại. nhưng như vậy có kì quá không? Mình phải làm sao để bắt chuyện với cô ấy đây?
_chào cô, chúng ta lại gặp nhau? Ngu quá, ai lại chào như thế. Cô ấy sẽ nghĩ mình muốn đùa giỡn. làm lại. chào, xem ra tôi với cô có duyên quá nhỉ? Ôi sao thấy không ổn tí nào. Chào cô. ngắn quá. AAAAAAAAAA. ức chế quá, làm sao đây?
_mẹ, anh kia bị gì vậy? sao lại đứng giữa siêu thị la hét, bức tóc bức tai thế kia?-một bé gái hỏi mẹ, chỉ vào Bạch Dương.
_suỵt, con đừng nói thế, tội nghiệp anh ấy, anh ấy bị điên đấy.-người mẹ đưa tay lên miệng, ra hiệu cho đứa con nói nhỏ rồi lẳng lặng dắt tay đứa con của mình đi nhanh chóng.
Crack… crack…. Trái tim của Bạch Dương vỡ tan. Thím à, chưa bao giờ thấy con trai tập chào hỏi người con gái mình thích sao?
~IOI~
_a, chào anh, anh có phải là người hôm bữa đã giúp tôi không?-Bảo Bình hỏi Bạch Dương.
Cô đã nhìn thấy anh từ lâu, từ khi anh đi theo cô lúc cô ra khỏi nhà, cái cách mà anh trốn sao cái cột làm cô phải phì cười. đồ ngốc, thân hình to thế lại trốn vào cây cột nhỏ như thế thì ai mà không thấy. cách anh kì kèo với lũ nhỏ làm cô cảm thấy đáng yêu kinh khủng.
~IOI~
_này nhóc, cho anh mấy cái kẹo này đi.-Bạch Dương bứơc ra, mỉm cười nói.
_không, là chị kia cho em, anh đi xin chị ấy đi.-một đứa trẻ nói.
_hay em kêu chị đó cho anh nhá? chị ơi.-một đứa bé gái nói.
Bạch Dương lập tức bịt miệng đứa bé, ra hiệu cho nó im lặng.
_suỵt suỵt, không cần đâu. Anh chỉ thích mấy cái kẹo của mấy nhóc thôi.
_em biết rồi, anh thích chị ấy phải không?-một đứa bé cười nham hiểm hỏi.
_này này, nhóc nhóc, em còn nhỏ mà sao lại quan tâm chuyện đó hả? lo học hành chăm chỉ đi nghe chưa?-Bạch Dương đỏ cả mặt nói.
_anh thích chị ấy, anh thích chị ấy, anh thích chị ấy. plè plè.-lũ trẻ nhao nhao lên chọc Bạch Dương.
_thôi. Thôi.-mặt Bạch Dương nagỳ càng đỏ.
_anh thích chị ấy, anh thích chị ấy, anh thích chị ấy.-lũ trẻ càng gào lên.
_ANH ĐÃ BẢO THÔI MÀ.-Bạch Dương thẹn quá hoá giận gào lên.
Lũ trẻ im lặng, nước mắt từng đứa rơi xuống. màn tra tấn lỗ tai bắt đầu.
_OAAAAAAAAAAAAAAAA, MẸ ƠI, ANH NÀY CHỌC CON. HUHUHUHU.-lũ trẻ la lớn hết mức có thể.
_ôi trời, nín đi. Anh có bắt nạt tụi em đâu. Bạch Dương dỗ từng đứa, vẻ mặt đau khổ.(chú bị tụi nó ăn hiếp thì có đấy Bạch Dương).
_OAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA.
_thôi nín đi. mấy em muốn gì, anh cho hết.
_thật á?-mắt lũ trẻ sáng lên.
_haiz, ừ, thật.-Bạch Dương thở dài ngao ngán, chúa ơi, cầu xin người đừng cho bọn trẻ muốn kim cương, con không mua nổi thứ đó đâu.
_bọn em muốn bịch kẹo to thật to kia.-bọn trẻ chỉ vào cửa hàng.
_được rồi.-Bạch Dương vui vẻ. chúa đã chiếu cố cậu, chúng không đòi kim cương, hehe.
Bạch Dương vào cửa hàng, xách ra cả 10 gói kẹo to, đưa cho lũ trẻ:
_đây, của tụi em. Haiz, không biết cô ấy đã đi xa chưa nhỉ?-Bạch Dương thở dài nhìn trời.
_anh ơi, cho anh này-bọn trẻ níu áo Bạch Dương, đưa cho Bạch Dương mấy cái kẹo Bảo Bình đã tặng chúng.
_thật á?-mắt Bạch Dương sáng lên, anh cười như một đứa trẻ.
thấp thoáng ở xa, có một cô gái đỏ mặt khi bắt gặp nụ cười ấy.
~IOI~
Lúc đó, cô đã cố gắng để nhà nhìn thấy cô và đuổi theo cô vào đây. cả cách anh tập nói chuyện với cô nữa, nó thật dể thương. Cô không đành lành nhìn thấy anh bị mọi người trong siêu thị nghĩ là người điên vì cô nên cô đã đến chào trước.
_ơ.. chào, chúng ta lại gặp nhau rồi-Bạch Dương nói, khuôn mặt ngạc nhiên. God sao con lại có thể nói trôi chảy như vậy? biết thể đã không tập để không bị chửi là khùng.
_hôm trước vẫn chưa biết tên anh. Anh tên là gì?
_tôi là Bạch Dương.
_chào, Bạch Dương-Bảo Bình xoè tay ra
_chào, Bảo Bình.-Bạch Dương bắt tay chào Bảo Bình.
Và câu chuyện của họ cũng bắt đầu thú vị từ lúc này. Ai biết được lúc nào đó, sẽ xảy ra chuyện gì. giờ cả hai chỉ biết, mình đã bị trói bởi xây dây hồng chung với người kia, có lẽ cả đời cũng sẽ không đứt
~IOI~
_song ca, anh nói đi. tại sao Mã Mã lại không nhớ gì?-Sư Tử vẻ mặt nghiêm túc nói.
_haiz, đó là một câu chuyện đau lòng mà cả nhà anh muốn giấu Mã Mã.
hết chap 8

Chap 9: mã à, quên mình đi. Không sao đâu.
_song ca, anh nói đi. tại sao Mã Mã lại không nhớ gì?-Sư Tử vẻ mặt nghiêm túc nói.
_haiz, đó là một câu chuyện đau lòng mà cả nhà anh muốn giấu Mã Mã.
~IOI~
_tạm biệt sư từ, mình sẽ không quên cậu đâu.!!!-tóc hạt dẻ như con trai vẫy tai chào tóc hung đang bước vào sân bay.
_đựơc rồi Mã Mã, mình về thôi.-mẹ cô bé nắm tay cô bước đi về hướng ngược lại.
_mẹ ơi, năm sau con tới nhà mèo chơi nha?
_ừ, nếu con ngoan.-ba cô bé nắm tay cậu con trai tóc bạch kim với vài sợi màu nâu.
~IOI~
_ngư ngư à, cậu với mèo có vẻ không thích nhau nhỉ?
_cậu ta ồn ào quá, phá hỏng giấc ngủ của mình.-Song Ngư nói bằng ánh mắt mơ màng.
_chết rồi, mình làm mất cái kẹp tóc mèo tặng mình rồi.-Mã Mã hốt hoảng, bắt đầu nháo nhào trong xe.
_chỉ là cái kẹp tóc thôi mà. về nhà mình mua mấy cái khác đẹp hơn cho cậu.-ngư ngư ngoa nágn nhìn mã.
_không được, cái đó là mèo tặng cho mình mà. Ba ơi, quay xe lại đi. Con muốn tìm cái kẹp tóc.
_không được đâu con gái, đang ở trên đường cao tốc mà.-mẹ Mã Mã xoay ra băng ghế sau, mỉm cười với Mã Mã.
_không chịu đâu, con muốn quay lại, quay lại cơ, quay lại đi mà.-Mã Mã mếu máo.
_thôi được rồi, ba quay xe lại đây.-ba Mã Mã mỉm cười, lắc đầu.
Giây phút chiếc xe đag quay lại, một tên tài xế taxi say xỉn đã tông mạnh vào chiếc xe cảu gia đình Mã Mã. xoảng, kiếng xe vỡ vụn. đầu xe nát vụn do lực của chiếc xe taxi quá lớn. ba mẹ Mã Mã đập đầu mạnh vào xe, chết ngay tại chỗ, Mã Mã và Song Ngư ngồi sau nên may mắn không chết. môi Mã Mã mấp máy, máu từ đầu chảy xuống.
_m…mèo…à….
Đó là những từ cuối cùng Song Ngư nghe được từ miệng Mã Mã trước khi cậu ngất đi.
~IOI~
_đau…đau đầu quá.
Mã Mã tỉnh lại đầu đau nhức kinh khủng, mi mắt nheo lại vì cơn đau. Cô bé nghe tiếng ghế bị đẩy đi, rồi một giọng nam vang lên.
_Mã Mã, em tỉnh lại rồi.
Cô bé mở mắt ra, cô nhìn thấy chàng trai chừng 14 tuổi với mái tóc bạch kim, khuôn mặt tuấn tú, anh ấy mặt bộ vest đen, ngực cài hoa màu trắng(tang phục đấy ạ.) bên cạnh là cô bé tóc nâu đen, có lẽ nhỏ hơn cô. Cô bé mặc một cái áo đầm đen, đôi mắt sưng húp. Bên cạnh còn có cậu bé khác, tóc bạch kim với vài sợi nâu, cậu ta bị băng bó ở đầu. đôi mắt của ba người ấy lo lắng nhìn cô bé. họ là ai?
_Mã Mã? Tôi là Mã Mã?
_này Mã Mã, em nói gì vậy? đừng đùa nữa, anh không thích đâu.-Song Tử nheo mắt nói.
_tôi là Mã Mã sao? Sao tôi không nhớ gì hết vậy?
_Mã Mã, trả lời cho em biết, em là ai?-Thiên Yết nhìn Mã Mã, hồi hộp.
_cô là ai?-Mã Mã tròn mắt hỏi.
_Mã Mã, nó là em của em, làm ơn đi. đừng đùa nữa?-Song Tử nắm chặt vai Mã Mã, nói, ánh mắt anh hằn lên tia đỏ giận dữ.
_anh là ai? Cô ấy là ai? cả cậu bé này nữa?
cả ba người còn lại như chết lặng. Thiên Yết bắt đầu khóc thúc thít, Song Tử đấm tay vào tường đến chảy cả máu, Song Ngư bặm môi, trên mắt hằn lên tia tức giận. Không khí phòng bệnh Mã Mã đầy vị tang thương. Hôm ấy, trời mưa to.
~IOI~
_chết tiệt, tên tài xế taxi đó, cướp đi ba mẹ của chúng ta, làm bị thương Song Ngư, giờ cướp cả kí ức của Mã Mã. chết tiệt.
Song Tử lại đấm vào tường, vết thương ở tay không ngừng rỉ máu. Nhưng anh quên hết mọi đau đớn, trong lòng anh chỉ có thù hận. tên đó, hắn cướp đi gần như mọi thứ của anh, hắn hại gia đình anh tan nát, hại cả anh và các em anh thành trẻ mồ côi, hại em gái anh mất hết kí ức về tuổi thơ của nó. Anh hận, thật sự rất hận, chỉ tiếc là tên tài xế đó đó đã chết. nếu không anh nhất định tự tay giết hắn.
bỗng một bàn tay nhỏ bé nắm lấy vết thương của anh. Khi anh xoay qua, tim anh lại nhói đau. đứa em út bé bỏng của anh, mắt đang sưng húp lên vì khóc, những giọt nước mắt vẫn rơi trên mặt Thiên Yết. anh ôm đứa em bé bỏng của mình vào lòng.
_nín đi, đừng khóc mà.
_anh… ba mẹ, chị Mã Mã…. Anh…. Em ghét ông ta… anh à… em ghét ông ta…-Thiên Yết oà khóc.
_nín đi, anh biết rồi. đừng khóc, mắt em sưng to lắm rồi.-Song Tử ôm chặt Thiên Yết, đứa em gái bé nhỏ giờ run rẩy trong lòng anh.
rồi một vòng tay ôm lấy cả hai anh em Song Tử. là Mã Mã. Cô bé ôm hai người ấy vào lòng, nhẹ nhàng nói.
_anh à, tuy em không nhớ hai người là ai, nhưng hai người vẫn là người thân của em, đừng khóc. mọi chuyện rồi sẽ qua thôi. Hai người mà khóc thì em cũng buồn lắm đó.
_chị Mã Mã.- Thiên Yết oà khóc, ôm lấy cả anh và chị của cô bé.
Mã Mã cảm nhận được nước mắt rơi từ khoé mắt của mình, trái tim cô dường như thắt lại theo tiếng khóc của cô bé đang ôm chặt mình, nhưng vòng tay mạnh mẽ của anh trai cô dường như đã an ủi cả hai, vòng tay ấy mang lại hơi ấm cho cả hai cô gái bé nhỏ.
_coi nào mọi người, đây là bệnh viện. đừng có oà khóc như vậy.-Song Ngư nói, mắt cậu đỏ lên, cậu không dám đến ôm cả ba người đó, vì cậu không cùng dòng máu. cậu mặc cảm.
_tới đây Song Ngư.- Song Tử kéo Song Ngư vào nhập bọn với ba người còn lại. anh nói với giọng nghèn nghẹn-gia đình của chúng ta từ nay chỉ có bốn người thôi. bốn người chúng ta từ nay không được rơi xa nhau. Có đựơc không? Chúng ta là một gia đình.
_được ạ-cả ba đứa trẻ trong vòng tay Song Tử nói trong tiếng khóc.
Mưa đã tạnh rồi. mặ trời lại toả sáng. cầu vồng kìa.
~IOI~
3 tháng sau, Mã Mã và Song Ngư cùng xuất viện. Mã Mã dần dần trở lại con người trứơc kia, chỉ có điều kí ức đã mất sạch, mỗi khi cô hỏi tại sao cha mẹ mình lại chết, cô chỉ nhận được câu trả lời:”ba mẹ chết trong tai nạn giao thông lúc em còn rất bé”. bản tính ngây thơ, của Mã Mã đã giúp cô bé, khiến cô tin vào lời mọi người nói, vì vậy mà trái tim cô không tìm kiếm sự thật, vì vậy mà cô quên đi Sư Tử là ai.
~IOI~
_ra là thế. Em biết rồi.-Sư Tử nói với đôi mắt đang tối sầm lại.
_cho nên, anh cũng không muốn nó nhớ lại. dù anh biết là rất ích kỷ, nhưng Sư Tử à, em có thể đừng bắt Mã Mã nhớ lại quá khứ đó được không?
_vâng.-Sư Tử đáp không cần suy nghĩ.
Hơn ai hết, Sư Tử al2 người mong Mã Mã hạnh phúc, mãi mãi hạnh phúc với nụ cười trên môi, nếu Mã Mã nhớ lại, cô sẽ tự trách mình, sẽ đau lòng, sẽ khóc rất nhiều. cậu không thể để mã của cậu như thế, cô ấy pahỉ giống như đứa trẻ, ngây thơ vui vẻ. mã à, quên mình đi, không sao đâu. Dù tim mình rất đau, nhưng mình sẽ ổn thôi. Mình tin có thể làm cậu thích mình. Mình tin. Cho nên, mã à, không cần phải nhớ mình của trứớc kia. chỉ cần từ nay về sau cậu biết Sư Tử là được rồi.
~IOI~
Đêm, vắng lặng kinh khủng. con người ta cô đơn nhất là khi đêm về. và kẻ cô đơn trong ngôi nhà to lớn vớit rái tim rỉ máu của chúng ta đang ngồi lặng lẽ trong bếp. Sư Tử ngồi đó rất lâu. Cậu ngồi xuống đất, lưng dựa vào tường, dáng ngồi ngạo gnhể mà cô độc. Đã khuya lắm rồi, cậu vẫn ngồi đó, không bật đèn. mọi cảm xúc của cậu được giấu hết trong màn đêm.
cạch, ánh đèn bừng ssáng, Mã Mã với đôi dép trong nhà hình con gấu, tay đag dụi dụi mắt với bộ đồ ngủ pucca.
_sao cậu không đi ngủ?-Sư Tử dịu dàng hỏi.
_mình khát nước. á, mà cậu mới ăn nói dịu dàng với mình đấy.-Mã Mã vui vẻ nói.
_này, không thích mình nói thế sao?-Sư Tử đỏ mặt nói.
_thích chứ, rất thích.-Mã Mã vừa nói vừa ngồi cạnh Sư Tử.
_này, định dê mình đấy à?-Sư Tử đẩy Mã Mã ra(xạo đấy a~, thật ra là khiêu khích Mã Mã ngồi sát vào)
_hứ không thèm. Sư Tử này, nhiều lúc mình thấy cậu rất quen, cứ như là mình đã gặp ở đâu rồi.
_ầy, quen gì mà quen, đừngt hấy sang bắt quàng làm họ nhé.
_thật mà… quen.. thật đó… ấm quá.-Mã Mã vừa dụi mắt, tiện người dựa vào vai Sư Tử ngủ ngon lành.
_đồ ngốc này, đúng là không thể không yêu cậu mà. ngủ ngon.-Sư Tử đặt lên má mã ãm một cái thơm, rồi cậu cũng chìm vào giấc ngủ.
được ai đó dựa vào vai ngủ thật là thích. Mã Mã và Sư Tử cùng mỉm cười. mùa hè cũng trôi qua nhanh chóng, sắp tới ngày khai trừơng rồi.
hết chap 9

Chap 10:đi học thôi.
trở lại buổi sáng lúc bạch dương và bảo bình đang lâng lâng hạnh phúc thì nhà sư đã xảy ra một cuộc nội chiến. cụ thể câu chuyện ra sao thì phải quay trở về thời gian lúc 5h sáng, khi anh hai Song Tử của chúng ta bỗng dưng dậy sớm, quyết định đi xuống bếp kiếm đồ ăn. Nhưng vừa đi xuống bếp, anh đã nhìn thấy cảnh tượng em gái mình dựa vào người Sư Tử, cả hai ngủ ngon lành, em gái thì mặc bộ đồ ngủ hình pucca ngắn ngủn, Sư Tử thì quần áo nhăn nheo. Cơn giận của Song Ca bắt đầu bùng phát.
_TẤT CẢ DẬY MAU!!!!!!!!!!!!!!!-giọng gầm đầy đe doạ của Song Tử khiến cả nhà đều phải bật dậy.
_gì vậy anh?-Mã Mã dụi mắt hỏi.
_Song Ca à, mới sáng sớm đừng có là hét um xùm vậy chứ, thật là.-Sư Tử lèm bèm rối tiếp tục ngủ.
_cậu dậy ngay cho anh.-Song Tử nhéo lỗ tai Sư Tử, lôi Sư Tử đứng dậy.
_AAAA, đau. Song Ca, anh làm gì vậy?
_cậu mở mắt ra xem cậu đã làm gì em gái anh.
Nghe “đã làm gì em gái anh” Sư Tử tỉnh dậy ngay lập tức, trời ạ, hôm qua mình cũng ngủ cùng lúc với cô ấy mà, chẳng lẽ… ôi trời, không thể nào, không thể nào. Mình làm sao lại làm trò đó được…. Sư Tử miễn cưỡng ngó qua thì thấy Mã Mã vẫn y nghuyên, không mất miếng thịt nào.
_Song Ca, có lộn không vậy? có xảy ra chuyện gì đâu?
_hôm qua nó ngủ trong phòng của nó, hôm nay lại xuống đây ngủ với cậu. em gái tôi tôi biết, nó không bao giờ rời giường ngủ đâu(ý nói Mã Mã lười đấy). chắc chắc là cậu. là cậu vào phòng nó, dùng cách gì đó bắt nó xuống đây ngủ với cậu.
Thiên Yết và mọi người đi xuống, nghe được câu: “bắt nó xuống đây ngủ với cậu”. máu nóng của Thiên Yết và Song Ngư bốc lên. Anh ta, ngang nhiên dám làm vậy? dám bắt Mã Mã ngủ với mình. Trong khi đầu Song Ngư liên tưởng ra cảnh Mã Mã bị Sư Tử bắt ép, lôi kéo thì đầu song yết lại có cảnh 18+(yết à, thiệt là). cả người Song Ngư và Thiên Yết đều toát ra sát khí. Ta giết mi, Sư Tử. cả hai cùng nói trong đầu. mắt kính của Ma kết thì gần như bị nứt vì sát khí của anh. thằng em này, làm gì vậy? tại sao lại dám? thật là bó tay. chuyến này phải dạy dỗ nó lại mới được. Cự Giải thì lại vui vẻ. mình sắp có chị dâu rồi. thế thì mình với yết lại được có cơ hội gần nhau hơn nữa. với lại người chị dâu này mình cũng rất thích, lát gọi điện báo cho mẹ nghe mới đựơc.
_ngư ca, anh nói xem, chúng ta nên xử tên vô lại này thế nào?-Thiên Yết cầm dao găm, miết nhẹ tay lên con dao, trông rất cool.
_lót từng miếng thịt khúc xương của hắn, xát muối lên, cho hắn biết thế nào là đau khổ.-Song Ngư mắt lạnh như băng nói.(ngư ngư, bắt chước Thiên Yết là không tốt đâu=.=)
_mọi người đang nói về chuyện gì vậy?-Mã Mã đã tỉnh ngủ, nói.
~IOI~
Sau khi cả nhà vệ sinh cá nhân cho tỉnh ngủ thì phiên toà xét xử Sư Tử bắt đầu. Song Tử giống như bao công, cầm cái chày đâm tiêu gõ lên bàn:
_Sư Tử, mi có chịu nhận tội không?-Song Tử trừng mắt nói, phong cách rất giống bao công, trừ nước da Song Tử trắng hơn bao công.
_sogn ca, em không có làm gì cả.
_còn chối? Ma kết, đọc tội trạng của nó cho nó nghe đi.
Ma kết ra dáng giống công tôi sách, đẩy kính lên, nói bằng giọng trầm trầm đe doạ:
_đêm hôm dám rủ con gái người ta xuống chung với mình, còn chối tội.
_là em khát nước, đi xuống thấy Sư Tử ngồi 1 mình buồn nên em mới ngồi nói chuyện với cậu ấy. mọi người đừng hiểu lầm mà.-Mã Mã phân bua.
_chị, không cầm nói giúp hắn.-Thiên Yết tay cầm con dao găm, mắt không rời Sư Tử, đang tính toán làm sao cho hắn đau đớn sống không bằng chết.(rất giống triển chiêu)
_thật đó, yết à, tin chị đi mà.
_Mã Mã, tội trạng của hắn rành rành ra đó, còn chối được nữa sao?-Song Ngư nói.
_trời ơi. Là Mã Mã chạy xuống mà, tôi không hề dụ dỗ cô ấy.
_A, anh. Anh nói lúc khuya phải không?-Cự Giải nãy giờ đang sung sướng tưởng tưởng gia đình có mẹ, có mấy anh, mấy chị dâu, mấy cháu, cậu và Thiên Yết sẽ hạnh phúc thế nào, chợt nhớ ra, hỏi.
_ừ, đúng đó, chính là lúc đó.
_lúc đó em đi uống nước xong, thấy chị Mã Mã đang đi xuống, em có hỏi chị đi đâu, chị ấy bảo đi uống nứơc. giờ em mới nhớ, thiệt ngại ghê.(ác thật, làm Sư Tử bị hành hạ nãy tới giờ)
_ờ ha, vậy mà chị quên mất-Mã Mã nói.
_thế ra, là chúng ta hiểu lầm Sư Tử rồi. hahaha. Sư Tử, thiệt ngại quá, xin lỗi nha. Haha.-Song Tử cười cầu hoà(chuyện này do anh tự biên tự diễn ra mà)
_mọi nguời giải tán đi.-Thiên Yết nói, sau đó cùng Cự Giải đi vào bếp, hôm nay Cự Giải nói sẽ làm bánh cho cô ăn.
những người khác cũng tự động giải tán.
_nè, mấy người hiểu lầm tôi đó, mau xin lỗi tôi đi chứ. Nè nè….-Sư Tử bực bội la lớn, nhìn qua thì thấy Mã Mã đang đi vào phòng giặt đồ-này, định đi phơi đồ à?
_ừ. Đi không?
_đi.
~IOI~
_đây là bánh kem trà xanh, rất tốt cho sức khoẻ và hệ thần kinh. yết à, nếm thử đi.
Cự Giải đã làm xong cái bánh trà xanh, hương trà xnah thoang thoảng làm Thiên Yết cảm thấy thật dễ chịu. chiếc bánh của Cự Giải làm trông rất đẹp, lớp kem trắng tinh được phủ thêm lớp bột trà xanh, lại được trang trí bởi socola trà xnha Cự Giải đặc chế, bên trên lại rắc thêm hạnh nhân vào.
_trông ngon thật đấy.-Thiên Yết cười nói.
_cậu ăn thử đi.-Cự Giải cắt bánh đưa cho Thiên Yết.
_uhm.
Hương vị chiếc bánh từ từ lan toả. Hương trà xanh thơm ngát hoà quyện với mùi vị của chiếc bánh làm Thiên Yết nhớ tới ngày xưa. những ngày mà cô và giải cùng thức khuya đọc sách, lúc đó, giải hay đi pha cho cô một bình trà. những hình ảnh, kí ức thân thương giữa hai người hiện về, yết khẽ mỉm cười.
_thế nào? Có ngon không?-Cự Giải hồi hộp nói.
_cậu nếm thử đi.
Thiên Yết tặng Cự Giải một nụ hôn ngọt ngào như chiếc bánh kem lại thơm mùi trà xanh làm Cự Giải ngây ngất. woa, đúng là rất ngọt ngào. Tâm hồn Cự Giải như bay lên chín tầng mây. Mùi vị thật tuyệt. yết à, cậu hư lắm đấy.>.<.
~IOI~
Trong lúc đó:
_này, cậu đi theo tôi làm gì mà không giúp tôi phơi đồ hả?
_xem cậu phơi, cậu nên cảm thấy biết ơn đi, vì tôi ít khi xem ai làm gì lắm đấy.
_xì, cóc thèm. chết, đồ bị bay rồi.
Mã Mã đuổi theo chiếc rèm cửa mỏng đang bị gió cuốn đi. mải đuổi theo nên cô nàng hậu đậu của chúng ta vấp phải cục đá.
_áaaaaaaaaaaaa.-Mã Mã vừa té xong, cái rèm cửa như muốn trêu tức Mã Mã, nó rớt ngay đầu Mã Mã nhà ta.
_này, không sao chứ?-Sư Tử đỡ Mã Mã, lo lắng hỏi.
_tức quá, cái rèm cửa này, ui, cái chân…
_đưa xem nào.-Sư Tử cầm chân Mã Mã lên.
_ui, đau…
_vào nàh cho Song Ca xem đi. Lên nào.-Sư Tử xoay lưng về phía Mã Mã, ra hiệu cho cô leo lên.
_không cần, mình tự đi được.-Mã Mã nói.
_lên đi, đừng có nhiều chuyện, kẻo tôi vác cậu lên đấy.
Mã Mã nhớ lại cảnh tượng đáng thương của mình khi vào nhà Sư Tử.(xem lại chap 2) ngậm ngùi leo lên vai Sư Tử. oa, bờ vai Sư Tử thật là rộng, ấm áp quá. bờ vai này làm cho Mã Mã có cảm giác quen thuộc khó tả. thình thịch. Ôi trời. sao tự nhiên mặt mình lại đỏ lên vậy? trong tâm trí Mã Mã bổng hiện lên hình ảnh tóc nâu hạt dẻ cắt ngắn như con trai, đang được tóc hung cõng trên vai.
~IOI~
_đồ ngốc, đã bảo để mình leo lên cho mà không nghe, thế nào Song Ca cũng mắng cho mà xem.-Sư Tử cõng Mã Mã, lèm bèm.
_mình không sao đâu, cậu đừng lo.-Mã Mã ôm cổ Sư Tử nói.
_không sao gì chứ, sưng to thế kia.-Sư Tử bực dọc nói.
_mình biết rồi nhá, mèo à, cậu đang lo cho mình. Hehe.
_ngốc, không lo cho cậu thì lo cho ai, dù sao thì mình đã hứa là cưới cậu, cậu có chuyện gì thì mình biết cưới ai đây.-Sư Tử nói, mặt đỏ ửng.
_oa, mèo à, cậu thật dễ thương.
Hai trái tim của hai đứa trẻ cùng đập rất nhanh, nhưng chúng là cùng chung nhịp đập.
~IOI~
Sư Tử mỉm cười khi nhớ về kí ức ngày xưa. Cô nàng này vẫn như vậy. mình có thể cảm nhận được. tim cô nàng đang đập nhanh, nhưng cùng chung nhịp đập với mình. Như vậy là tốt rồi. cô ấy vẫn có cảm giác với mình. chỉ cần vậy là đủ, hk6ong nhớ cũng không sao, mình sẽ cho cậu kí ức mới về mình vui vẻ hơn.
~IOI~
người con trai tóc hung ấy là ai? Không nhìn rõ mặt được. nhưng tim mình lại đập nhanh. Nhanh lắm. nhưng hình như tim của Sư Tử cũng vậy. cậu ấy đang nghĩ về ai? về người con gái khác chăng. Mã Mã thoáng khó chịu khi nghĩ về chuyện đó. Mình làm sao vậy. sao lại khó chịu chứ, thật là….
~IOI~
Mùa hè lặng lẽ trôi qua, mùa thu tới, ngày khai trường đến gần.
_đi học thôi nào…..
hết chap 10

Tác giả: Sói Nâu

Chữ ký của Khách vi
Thu Oct 04, 2012 4:27 pm
To protect my own heart, I'll take blood of anyone
Sagi Marvellous Pirate
Sagi Marvellous Pirate
ღ S-mod ღ
S-mod

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
1527%/1000%

Tài năng:27%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Nữ
» Tổng số bài gửi : 1527
» Hoàng Kim : 1731
» Thích : 93
» Birthday : 09/12/1996
» Join date : 28/07/2012
» Age : 27
» Đến từ : Alpha Centauri Pirateship
» Humor : To protect my own heart, I'll take blood of anyone
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Re: [fic 12 chòm sao] Tiệm Bánh Kem Lớp F (các chap từ 6-10)


càng đọc càng điên tiết tại sao ta ko theo dõi ngay từ đầu *gào* *cào tường*

Chữ ký của Sagi Marvellous Pirate


[fic 12 chòm sao] Tiệm Bánh Kem Lớp F (các chap từ 6-10) Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang