Truyện 12 chòm sao

Dành cho những bạn thích đọc truyện, thích viết truyện về 12 chòm sao
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập


|
Bookmarks

TÔI KHÔNG PHẢI LÀ CÔNG CHÚA ~ KAWI ~ PHẦN 6

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tue Dec 25, 2012 8:31 am
Anonymous
Khách vi
ღ Khách viếng thăm ღ

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
%/1000%

Tài năng:%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: TÔI KHÔNG PHẢI LÀ CÔNG CHÚA ~ KAWI ~ PHẦN 6


Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào nó cùng với những dấu hỏi to đùng hiện lên trên mỗi khuôn mặt. Lê Thái dừng hẳn lại, quay lưng và tiến lại về phía nó, mặt lạnh hơn tiền: Cậu vừa nói cái gì? Nhắc lại xem! Tôi nói là nếu cậu không trả cặp cho tôi thì tôi sẽ công khai cái bí mật tình yêu củ chuối của cậu. Nó nói nhỏ dù sao nó cũng biết nghĩ, nếu làm lớn chuyện này thì không những Lê Thái mà cả nó sẽ gặp không ít rắc rối.

- Tôi không đùa với cậu. Đừng bịa chuyện thêm phiền phức.

- “Bun biết Kin đang giận Bun, rất giận là đằng khác. Nhưng, thực sự Bun không cố ý. Chỉ là… chỉ là Bun không thể kiềm chế….Bây giờ, Bun muốn nói một sự thật, một sự thật mà bấy lâu nay Bun không dám nói: Bun... ”

– Nó ghé tai Lê Thái nói nhỏ nhẹ nguyên văn lời tỏ tỉnh bất đắc dĩ đêm nọ nó được nghe nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị cậu nhóc bịt chặt miệng lôi tuột xuống cầu thang. Xuống tơi chân cầu thang, đau tay quá nên nó giật mạnh:

- Thả tay ra, có gì thì nói đừng có lôi đi như thế! Đau…

- Cậu… tại sao cậu lại biết…

- Lần đầu tiên nó nhìn thấy vẻ mặt thảng thốt như vậy của hotboy.

- Tôi cũng đâu có biết, tại cậu cả mà…

Nó nói với vẻ thản nhiên.

- Đừng đùa nữa… tôi muốn biết tại sao? Có nói hay không? – Thái trợn mắt nhìn nó với vẻ giận dữ, nó biết không nên đùa vào lúc này nên nghiêm túc trở lại.

- Tôi không đùa. Đêm đó tôi đang ngủ ngon lành thì cậu gọi đến nói lung tung phá hỏng giấc ngủ của tôi. Ban đầu tôi tưởng thằng khùng nào nổi cơn, hoá ra là cậu.

- Sao cơ? Không thể có chuyện đó được!

- Tôi cũng có biết đâu!

- Số di động của cậu là gì?

- Hỏi làm gì?

- Nói! – Thái la to.

- 0905238699

- Trời đất! – Thái ngỡ ngàng.

- Sao? Đúng chưa? Tôi có rảnh đâu mà đùa với cậu. Thái đứng sững một hồi, nó dụi dụi tay:

- Này… này…

- Cậu phải giữ bí mật chuyện này. Tôi cấm cậu nói cho bất kì ai. Nếu không đừng trách tôi!

- Đừng giở cái giọng doạ nạt ra đây với tôi, tôi cũng không phải hạng người thích đi kể chuyện người khác, nếu cậu chịu trả cặp cho tôi thì tôi cũng không lôi chuyện này ra nói đâu.

- Được rồi, tôi sẽ nói người đem cặp tới cho cậu.

- Thế thì tốt! Tôi về lớp đây! Nó thủng thẳng bước đi, nhưng chợt nghĩ ra cái gì đó, nó quay lại:

- Mà Kin là ai vậy? Lê Thái trợn mắt nhìn nó. Nó biết không nên đụng chạm vào lúc này nên xuống nước:

- Không nói thì thôi, tôi không hỏi nữa. Và thế là nó trở về lớp. Lê Thái nhìn theo rồi thở dài… Sự thật là cậu nhóc đã bấm nhầm số, chỉ sai một con số thôi nhưng lại ra cơ sự này . Âu cũng là ý trời…

Còn nó sẽ chẳng bao giờ nghĩ rằng những hành động bồng bột vừa rồi sẽ đem lại cho mình những rắc rối kinh khủng đến mức nào.

Ra về.

Phải khó khăn lắm nó mới “rước” con ngựa điện của mình ra khỏi nhà xe chật chội. Vừa ra đến cổng, nó đã nhìn thấy Bảo đứng đó tự lúc nào, nó lặng lẽ dắt xe đến.

- Cậu lấy xe rồi à? Đi thôi!

- Nhưng đi đâu? – Nó tỏ vẻ khó hiểu.

- Cậu cất xe đi, tôi sẽ chở!

- Cất xe ư? Không cần đâu, tôi không thích. – nó lắc đầu.

- Tôi đi xe máy, cậu đi xe đạp, bất tiện lắm!

- Xe tôi cũng là xe đạp điện chứ bộ, có thua gì chiếc xe máy điện của cậu đâu. Hứ! Cậu thật là… Chưa nói hết câu thì nó bất ngờ khi thấy một ai đó đang tiến lại phía mình, tay cầm một bó hoa thật to, người ấy càng tiến lại gần thì nó càng tròn mắt hoảng hồn.

- Chào cô bé cá tính! Tặng em!

- Hơ ! Anh tới đây làm gì? Tôi không nhận, anh về đi! – nó vừa ngạc nhiên vừa từ chối quyết liệt.

- Hãy cầm lấy và nghe tôi nói! – Người đó dúi bó hoa vào tay nó và nhìn chằm chằm.

- ???

- Nghe cho rõ nhé! Phan Viên Lam, từ nay tôi sẽ theo đuổi em!

- Nói cái gì thế??? – Nó như kẻ mất hồn. Nhưng người đó không trả lời và bước đi. Nó ngơ ngác nhìn theo cho tới khi bóng người đó leo lên chiếc Dylan màu đỏ rồi phóng vù biến mất. Nhìn xuống bó hoa toàn hồng nhung, nó càng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

- Ai thế? Bạn trai à? – Bảo nhìn nó hỏi.

- …

- Tôi đang hỏi cậu đó!

- Không …không phải! Điên! – Nó bừng tỉnh phủ nhận dứt khoát.

- Nhưng tại sao…? – Bảo hỏi ngập ngừng rồi nhìn xuống bó hoa trên tay nó. Nó nhìn xuống rồi lấy tay quăng thẳng vào thùng rác bên cạnh. ‟Đồ khùng!”– Nó nói thầm. Bảo thấy nó quăng một cách không thương tiếc như vậy liền trố mẳt nhìn nhưng rồi cũng không hỏi gì thêm. Tính Bảo là thế! Không muốn dò hỏi khi người ta không muốn nói.

- Mình đi thôi! – Bảo giục

- Ừ! Nhưng vẫn chưa yên,nó thoáng thấy dáng cậu hotboy đang lù lù tiến đến chỗ nó từ phía hành lang bằng một ánh mắt đằng đằng sát khí. Nó linh tính có chuyện chẳng lành. May mắn ngay lúc đó Tuyết đang dắt xe từ trong nhà xe đi ra, nó hét lớn:

- Tuyết! Mình có việc phải đi bây giờ, cậu đưa xe gửi ở phòng bảo vệ giúp mình với nhé! Thanks!
Nói rồi nó nhảy thẳng lên yên xe của Bảo vỗ mạnh vào vai cậu nhóc:

- Đi thôi, nhanh lên! Nhìn dáng vẻ hốt hoảng của nó Bảo cũng vội vã theo, chiếc xe máy điện nhái kiểu dáng Airblade đưa nó bay xuống đường và phóng nhanh khỏi cổng.

(Còn nữa... )

Chữ ký của Khách vi


TÔI KHÔNG PHẢI LÀ CÔNG CHÚA ~ KAWI ~ PHẦN 6 Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang