Truyện 12 chòm sao

Dành cho những bạn thích đọc truyện, thích viết truyện về 12 chòm sao
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập


|
Bookmarks

TÔI KHÔNG PHẢI LÀ CÔNG CHÚA ~ KAWI ~ PHẦN 9

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tue Dec 25, 2012 8:34 am
Anonymous
Khách vi
ღ Khách viếng thăm ღ

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
%/1000%

Tài năng:%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: TÔI KHÔNG PHẢI LÀ CÔNG CHÚA ~ KAWI ~ PHẦN 9


Sau cú đáp đất đầy dữ dội ấy, nó lồm cồm bò dậy, không biết nghĩ như thế nào nó lại đưa tay ra để đỡ Lê Thái đứng dậy. Tất nhiên là Lê Thái không cần bàn tay của kẻ đã đẩy mình ngã để nâng mình đứng lên. Cậu ta dùng một tay chống đất, một tay ôm bụng từ từ đứng dậy, mặt ngước nhìn nó - ánh mắt “rực lửa”, nó thoáng giật mình, nhưng có lẽ cú đánh của nó quá mạnh, Thái mới đứng lên lại khuỵu xuống, nó nhanh chóng lấy tay đỡ vội.

Nhưng kết quả lại không như mong muốn, tay nó đã vô ý cào xước tay trái của Lê Thái! Đúng là một thảm kịch!!!!! Nó trở về lớp một bộ dạng thảm trên mức thảm! Bây giờ nó mới thấy lo cho quãng thời gian tiếp theo khi ngày ngày phải đối mặt với tất cả những chuyện như thế này, Lê Thái chắc chắn sẽ không tha cho nó sau hàng loạt những vụ “khủng ba” mà nó đã gây ra!.

Ngồi thẫn thờ một lúc, nó mới chợt nhận ra hộp quà, nó mệt mỏi rút cái nơ đỏ ra rồi từ từ mở nắp quà, nó không để ý rằng xung quanh mình là những ánh mắt săm soi với sự tò mò lộ rõ.

Một chiếc mũ… Món quà mà không ai ngờ đến, nó không để ý đến cái mũ mà ánh mắt của nó đang hướng về tấm thiệp cũng màu đỏ nốt. Nó mở ra…

“Tặng em” kí tên: Hải Phi. Đó là một cái tên lạ hoắc đối với nó. Tiếng lớp trưởng yêu cầu mọi người về chỗ ngồi đã chấm dứt mọi sự thắc mắc đang bủa vây nó, Bảo nhìn nó, ại ánh mắt dò hỏi, nó cúi xuống.
Bảo đến gần nó, nói với một lượng âm thanh chỉ đủ để cho mình nó nghe:

Mình có chuyện muốn nói với cậu, cuối giờ gặp nhau ở cổng trường!

- Ừ… Nó lúng túng trả lời, tự dưng nó cảm thấy có lỗi với Bảo. nhưng tại vì sao lại như thế thì nó không biết. Bảo với nó chưa có một sự công khai nào cả, cũng chưa có ai trong chúng nó thể hiện rõ lòng mình, nó không có một cái cớ nào để có thể nghĩ rằng Bảo… đang ghen. Nó lại nhìn món quà…không thể hiểu!

Ra về. Một vai nó đeo cặp của mình, vai còn lại nó phải vác thêm cái cặp xa lạ, hồi nãy nó quên mất việc đem trả cho Lê Thái, nhưng có lẽ không cần thiết, Lê Thái mà thấy nó chắc sẽ ăn tươi nuốt sống nó mất, đợi một dịp nào đó “thanh bình” nó sẽ mang đi trả, nhưng rõ ràng lỗi không phải chỉ mình nó.
Sau khi thoát khỏi cái nhà xe chật chội, nó trông thấy Bảo vẫn đứng ở chỗ cũ, nó hít một hơi thật sâu và tiến đến.

Đang trong tình trạng sầu thảm, nó chợt trông thấy có ai đó ở bên kia đường đang vẫy mình, nó nhíu mắt nhìn (sự thật là nó bị cận nhẹ) và… nó tá hoả khi trông thấy người đó đang đưa lên một cái gì nhìn rất giống tấm thiệp màu đỏ trong hộp quà nó mới nhận sáng nay, sau một giây chăm chú, nó ngã ngửa khi nhận ra đó là ai! Hải Phi chính là hắn! Là tên khốn nạn mà nó đã nguyền rủa! Biết được cô nhóc đã trông thấy và nhận ra mình Hải Phi cười nhẹ rồi phóng xe đi, chính xác là anh ta đến đây chỉ để làm như thế, một phong cách tán tỉnh cực kì mới lạ!

Nó như người trên mây, nhưng cái nhìn của Bảo khiến nó trở về với thực tại, nó tiến đến và cất tiếng hỏi sau bao nhiêu dồn nén:

- Cậu muốn nói gì với mình à?

- Cũng không có gì quan trọng lắm… nhưng mình muốn làm rõ một điều… - giọng Bảo trầm xuống khiến nó càng lo lắng.

- Cậu đã có bạn trai? - Bảo hỏi với đôi chút ngượng ngùng.

- Ai bảo cậu thế? – nó tròn mắt.

- Tôi cảm thấy thế!

- Không… làm gì có… mình… Nó dự định sẽ kể cho Bảo nghe chuyện của nhỏ Len và Hải Phi nhưng tiếng chuông điện thoại cắt ngang làm nó phải ngưng lại:

- A lô! Có chuyện gì vậy mẹ?

- Con về nhà nhanh nhé! Mẹ có chuyện gấp!

- Chuyện gì thế mẹ? – nó bắt đầu lo lắng

- Con cứ về nhà đi!

- Ơ… alô… Nó nhìn cái điện thoại không có tín hiệu rồi nhìn sang Bảo.

- Xin lỗi cậu, mình phải về đây, có gì mai gặp rồi nói cũng được!

- Ừ ! - Bảo trả lời với vẻ buồn buồn.

- Chào cậu! Nó biết lớp trưởng không vui nhưng nó không thể ở lại, nhìn vào ánh mắt Bảo nó chợt thấy khó chịu trong lòng nhưng cũng đành dắt xe đi về. Có lẽ nó đã mến Bảo! Bản thân nó cũng không hiểu nổi đang có chuyện gì xảy ra với mình. Chúng ta sẽ nói một chút về quá khứ tình iu của nó nhé! Thật ra… nó là một đứa “đa tình” bởi lẽ từ mẫu giáo đến giờ nó đã trải qua ba mối tình.

Cụ thể: Hồi còn học mẫu giáo, nó hay chơi với một cậu nhóc tên Rin, đó là tên ở nhà còn tên đi học thì nó không biết, trong lớp mẫu giáo của mình nó cho rằng không có ai đủ tư cách… làm ngựa cho nó cỡi bằng thằng nhóc đó, vậy là nó sấn tới nói như “búa bổ” vào mặt Rin:

- Tao thích mày… mày có thể làm ngựa cho tao cỡi chứ?

- Ừ… Và thế là nó có “bạn trai” mặc dầu lúc đó nó không biết” bạn trai” là cái giống gì . Nhưng cũng chỉ được có hai tuần! “bạn trai” của nó sau một lần bị nó tát một phát chảy máu mũi vì cái tội không chịu cho “bạn gái” cỡi vì quá nặng. Đã méc với phụ huynh và rồi chuyển trường!

Chữ ký của Khách vi


TÔI KHÔNG PHẢI LÀ CÔNG CHÚA ~ KAWI ~ PHẦN 9 Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang