Truyện 12 chòm sao

Dành cho những bạn thích đọc truyện, thích viết truyện về 12 chòm sao
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập


|
Bookmarks

Sau mưa... trời sẽ lại sáng (Chap 3)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Sat Mar 09, 2013 4:18 pm
Hãy cho tôi thêm thời gian... Tôi sẽ viết xong đống truyện này... T_T
Donne-moi le temps
Donne-moi le temps
ღ Member ღ
Member

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
14%/1000%

Tài năng:23%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Nữ
» Tổng số bài gửi : 14
» Hoàng Kim : 40
» Thích : 6
» Birthday : 08/02/2001
» Join date : 09/03/2013
» Age : 23
» Humor : Hãy cho tôi thêm thời gian... Tôi sẽ viết xong đống truyện này... T_T
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Sau mưa... trời sẽ lại sáng (Chap 3)


- Xà Phu đâu ấy nhỉ?
Tiểu Nữ là người đầu tiên phát hiện ra là Xà Phu đã biến mất tăm.
- Không biết nữa. – Ngư Ngư líu ríu bước theo Tiểu Yết, sợ sệt nhìn xung quanh.
- Chắc là chỉ quanh đây thôi. – Bảo Bảo đã bắt đầu hơi sợ sệt, siết chặt cái đèn pin.
Càng vào sâu, hang động Eura càng huyền ảo. Mặt nước trong động không bao giờ phẳng lặng; thỉnh thoảng lại có một đợt xáo động từ trần hang động, Bảo Bảo lia vội đèn pin lên và phát hiện một đàn dơi bay tứ tung.
- Áááá!!!
Tiểu Yết cười mỉa mai:
- Bắt đầu biết sợ rồi đấy!
- Đâu có! … – Bảo Bảo mỉm cười yếu đuối.
Bên cạnh là Tiểu Nữ và Giải Giải.
- Ổn chứ? – Tiểu Nữ hỏi.
- Ừ, nhưng mình có dự cảm không lành.
- Đừng nói thế mà! – Tiểu Nữ khẽ lắc đầu. – Song Song sẽ tự ái đó!
- Nhân nói đến Song Song, cậu ấy làm sao thế?
Giải Giải liếc nhìn; Song Song đang đi một mình, đầu cúi xuống.
- Hey! Vui lên nào! – Nhân Mã cười toe toét.
- Mình… - Song Song lặng lẽ nói. - … nghĩ có lẽ Xà Phu biến mất là do mình.
- Um… Mình không biết nữa. Thôi tóm lại thì ráng giữ cho cái mặt đừng có xịu xuống nha!
Nói rồi Mã Mã tung tăng theo bước Bảo Bảo và Tiểu Bạch.
- Có chuyện bí mật cần nói à?
Tiểu Yết đã đến gần lúc nào mà Song Song không để ý.
- Tiểu Yết…
- Tớ đoán thế… Cậu biết mà, giác quan thứ 6 của tớ rất ít khi sai.
- Đúng là tớ có bí mật, nhưng mà tớ không biết liệu…
- … có thể tin tưởng tớ hay không chứ gì? Tớ luôn giữ bí mật cho tất cả những người cần nói ra điều bí mật.
Song Song ngập ngừng.
- Liệu…
- …có ổn không?
Tiểu Yết cười bí hiểm.
- Có ổn không khi cậu cứ mãi giữ bí mật như thế? Có ổn không khi tâm trạng cậu cứ như thế? Có ổn không khi… - Tiểu Yết cười khẩy – … cậu không thể ráng giữ cho cái mặt đừng có xịu xuống?
- Tiểu Yết…
- Cứ nói ra.
Và rồi, với tâm trạng lặng thinh, Song Song từ từ kể lại…
***
- Nó ở đâu? Ở đâu mới được chứ?
Xà Phu cầm chặt cái đèn pin, lia qua lia lại.
Con đường mà Xà Phu đi qua nhỏ và hẹp hơn nhiều so với đường chính. Ẩm ướt và tối tăm.
- Trời ơi! Giúp con với!
Xà Phu đã bắt đầu hơi hối hận vì đã tách nhóm. Từ trần hang, nước cứ nhỏ giọt, nhỏ giọt; thỉnh thoảng lại rơi trúng tóc Xà Phu:
- Ááá!!! – Cô ré lên.
Loạng choạng, Xà Phu đâm sầm vào một bức tường.
- Cái bức tường ngu ngốc này! Ngu ngốc, ngu ngốc…!
Xà Phu tức tối xỉa xói bức tường.
Đột nhiên…
- Cái gì đây nhỉ?
Xà Phu đã phát hiện ra, trên tường là những hình vẽ mờ nhạt, những dòng chữ được khắc sâu vào vách đá đã bạc màu phần nào…
- Điều ước…hiện thực…trả giá…mạng sống…kẻ muốn thực hiện… Cái gì đây?
Dưới bức tường là một hình vẽ nguệch ngoạc, trông như nét vẽ trẻ con, nhưng cô vẫn nhìn ra được đó là hình vẽ
minh họa một cái giếng.
- Lẽ nào… Giếng Điều ước?
Xà Phu run run đưa tay sờ hình vẽ và những con chữ khắc trên tường. Một luồng điện chạy qua xương sống khiến cô ớn lạnh.
- Mình… bỏ cuộc… Mình phải về thôi!
Xà Phu lùi lại, nhìn bức tường với vẻ ghê tởm. Rồi, cô quay đầu, chạy về hướng ngược lại.
Nhưng… vẫn chưa kết thúc…
Dưới những dòng chữ đó… một dòng chữ mờ ảo bỗng hiện lên thật rõ ràng; rồi hai, ba,… Những dòng chữ đó xếp lại thành một đoạn:
“Nghĩ thật kĩ… trước khi ước điều ma quái…
Điều ước đã trao đi… không thể lấy lại…
Lời nguyền đã thốt ra… không thể rút lại…
Kẻ muốn thực hiện, dù là ai, cũng đều phải trả giá…”
Dưới những dòng đó, là hình vẽ một cô gái, như được tạc lên bởi một bàn tay vô hình, bởi trước đó một giây, cũng không hề có hình vẽ đó…
Cô gái có vóc người nhỏ nhắn, nét mặt vô cùng sợ hãi… Bên cạnh nó, một dòng chữ mới được khắc vội: XÀ PHU …
Cuối đường hầm, tiếng hét chói tai vang lên. Một vũng máu đỏ tươi loang ra mỗi lúc mộ
t nhiều…

Chữ ký của Donne-moi le temps


Sau mưa... trời sẽ lại sáng (Chap 3) Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang