Truyện 12 chòm sao

Dành cho những bạn thích đọc truyện, thích viết truyện về 12 chòm sao
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập


|
Bookmarks

Sau mưa... trời sẽ lại sáng (Chap 2)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Sat Mar 09, 2013 4:17 pm
Hãy cho tôi thêm thời gian... Tôi sẽ viết xong đống truyện này... T_T
Donne-moi le temps
Donne-moi le temps
ღ Member ღ
Member

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
14%/1000%

Tài năng:23%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Nữ
» Tổng số bài gửi : 14
» Hoàng Kim : 40
» Thích : 6
» Birthday : 08/02/2001
» Join date : 09/03/2013
» Age : 23
» Humor : Hãy cho tôi thêm thời gian... Tôi sẽ viết xong đống truyện này... T_T
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Sau mưa... trời sẽ lại sáng (Chap 2)


- OK chưa, mọi người? – Mã Mã hô to.
- Sẵn sàng!
- Hang động Eura thẳng tiến!
Đi men theo lối đường mòn, 13 người tiến vào rừng Zodiac phía sau trường. Cây cối trong rừng bị bao phủ bởi màu xanh tươi rực rỡ và tươi sáng.
- Mọi người, theo tớ! – Mã Mã hăng hái dẫn đầu, theo sau là Bảo Bảo và Tiểu Bạch đang hăm hở tiếp bước; Tiểu Kết, Ngưu Ngưu, Ngư Ngư, Tiểu Yết, Giải Giải, Song Song, Bình Nhi, Tiểu Nữ, Sư Tử theo sau. Còn Xà Phu lặng lẽ bám theo sau cùng, vừa đi vừa thận trọng nhìn 12 người đang hớn hở đi phía trước.
“Bỏ rơi tôi, các người vui vẻ lắm sao? Cứ tự nhiên đi trong khi chẳng đoái hoài gì tới tôi sao? Các người đúng là vô tâm, tôi nhất định sẽ trả thù, trả thù!”
Băng qua khu rừng là vùng thung lũng; Tiểu Bạch dẫn đầu để mọi người cùng vượt qua núi Zodiac I.
- Mọi người, nhìn này!
- ĐẸP QUÁ!!!
Tất cả đã lên đến đỉnh núi. Trước mắt mọi người là vùng thung lũng trải rộng mênh mông tít tắp. Màu xanh của rừng cây, của đất đai màu mỡ, và của cả dòng sông xanh đang uốn lấy dải đất màu mỡ kia.
- Kia chính là hang động Eura!
Tiểu Bạch chỉ tay để mọi người thấy một hang động có vẻ rất lớn đang lấp ló sau mấy lùm cây, nằm tựa lưng vào núi Zodiac II.
- Sắp đến rồi! – Nhân Mã reo lên phấn khích. Có lẽ phấn khích quá nên Mã Mã đã “cướp” luôn vị trí dẫn đầu của Tiểu Bạch, khiến cậu chỉ biết cười trừ.
- Ôi trời, Mã Mã à…
Giữa trưa, mọi người đã tới cửa hang.
- Rộng… rộng quá! – Ngư Ngư ngơ người ra nhìn trân trân, rồi dụi mắt, như thể không tin được trên đời có hang động rộng như thế.
- Nhằm nhò gì! – Bảo Bảo cười toe. – Ra trường các cậu hứa là sẽ đi động Onyx mà! Chỗ đó phải rộng gấp đôi chỗ này!
- Rộng… gấp… đôi… - Ngư Ngư lắp bắp. Rồi cô lầm bầm gì đó, kiểu như “không bao giờ tới chỗ đó”.
- Tớ đề nghị tụi mình nên dừng lại ăn trưa. – Bình Nhi nói khi nghe thấy cái bụng của Sư Tử “đánh trống”.
- Tớ… tán… thành! – Sư Tử gât đầu lia lịa.
- Vậy dừng lại ăn trưa nha? – Ma Kết hỏi.
- Ăn trưa à? – Bảo Bảo hỏi, có vẻ hơi bị cụt hứng. Mã Mã và Tiểu Bạch có vẻ cùng chung cảm nghĩ với cô.
***
Sau khi ăn trưa, cả bọn tiếp tục cuộc hành trình.
- Xà Phu, không sao chứ?
Lần đầu tiên trong chuyến đi có người hỏi đến Xà Phu nên cô có vẻ bất ngờ.
- Song Song…
- Xin lỗi, lần đầu đi chơi cùng các bạn trong lớp, chắc cậu hơi ngại? – Song Tử nở nụ cười hối lỗi. – Tự nhiên nhé, đừng ngại. Cậu vào sau, nhưng cậu cũng là thành viên của lớp, nên tớ coi cậu như người nhà…
Đúng thời khắc đó, tim Xà Phu lỡ một nhịp.
- A… Song Song…
- Đi thôi, Song Song, Xà Phu! – Bình Nhi gọi.
- Ừa! – Song Song gọi với đáp lời. Cậu đưa tay cho Xà Phu. – Tụi mình đi đi, kẻo bọn họ bỏ rơi mất!
- Ừ…
Trong động Eura tối đen như mực.
Đến lúc này chẳng còn ai chú ý đến bên ngoài hang động Eura đẹp đẽ hùng vĩ thế nào nữa rồi!
Xử Nữ bực dọc:
- Tại sao ba người (cô chỉ vào Bảo Bình, Bạch Dương và Nhân Mã) lại có thể thích đi vào hang động tối mịt như thế này nhỉ?
- Thú vị. – Cả ba đồng thanh nói.
- Chà, hợp ý nhau ghê! – Thiên Yết mỉa mai.
- Tất nhiên! – Cả ba người lại đồng thanh nói nữa.
- Trời ạ… - Xử Nữ ngán ngẩm. – Chẳng nói chuyện với mấy người nữa đâu, tớ đi với Giải Giải đây!
Xà Phu lặng lẽ đi một mình.
“Vừa rồi là sao? Tại sao mình thấy đau tim quá! Song Song là bạn mình, mãi là bạn thân của mình, mình biết bạn ấy thích Bình Nhi, nhưng mà Bình Nhi thích Sư Tử, mình không thể để Song Song cứ mãi đơn phương, bởi vì mình cũng… Trời ơi, làm sao đây?...”
- Xà Phu? Sao thế? Sao cứ ngơ người ra thế? – Đúng lúc ấy, Bình Nhi lại tung tăng đi đến, nắm tay Sư Tử.
- Mình… - Xà Phu tuy trả lời Bình Nhi, nhưng mắt thì lại mải tìm Song Tử đang nắm chặt lòng bàn tay khi nhìn về phía Bình Nhi và Sư Tử. - …không sao. – Cô vội nói khi thấy Bình Nhi suýt nhìn về phía Xà Phu nhìn, tức là phía Song Song.
- Thế nhé, cẩn thận bị lạc! Nghe nói ở đây có một cái giếng thần kì, chỉ cần nói ra ước muốn của mình thì điều ước sẽ thành sự thật. Nhưng điều ước phải được trả bẳng chính sinh mạng mình, nên cũng không có mấy ai đến đó ước đâu.
Chỉ có một câu nói của Bình Nhi lọt vào tai Xà Phu.
“Nghe nói ở đây có một cái giếng thần kì, chỉ cần nói ra ước muốn của mình thì điều ước sẽ thành sự thật…”
- Đúng rồi! Mình sẽ đi tìm cái giếng đó! Mình phải ước cho Song Song quên đi Bình Nhi, đến lúc đó thì cậu ấy sẽ thích mình!”
Và thế là, mặc kệ 12 người kia đang đi men theo nhánh sông ngầm, Xà Phu tách khỏi, đi vào một lối
đi khác.

Chữ ký của Donne-moi le temps


Sau mưa... trời sẽ lại sáng (Chap 2) Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang