Truyện 12 chòm sao

Dành cho những bạn thích đọc truyện, thích viết truyện về 12 chòm sao
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập


|
Bookmarks

SECRET(4)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Mon May 06, 2013 8:16 am
Jss
Jss
ღ active member ღ
active member

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
120%/1000%

Tài năng:30%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Nữ
» Tổng số bài gửi : 120
» Hoàng Kim : 245
» Thích : 37
» Birthday : 09/09/1993
» Join date : 29/07/2012
» Age : 30
» Đến từ : Có một nơi chỉ có mình tôi biết
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: SECRET(4)


Part 4: Ánh hừng đông (ngày mới) :breaking
dawn


Vầng Thái Dương ấm áp dịu dàng nâng niu
khuôn mặt mịn màng của mọi người. Lướt nhanh qua những ngọn cây sưởi đi cái
lạnh và cái nghịch lí bất công trong đêm tối, đùa nghịch với những hàng lông mi
của những em bé chào đời hay chúc phúc lên mái tóc của những cụ già sống thọ.
Và nó thật đáng sợ với Dị nhân khi
một ngày mới lên…


Một ngày đẹp trời của một ngôi trường tầm
thường đang nhập học khóa học hè. Trường CALM đúng như tên gọi, nó yên tĩnh –
hiền hòa nhưng chứa đầy cạm bẫy…


Mười
một con người – những sinh vật hay nói cách khác là dị nhân đang lảng vảng
trong ngôi trường này chờ những gian lao đày ải trước mắt chống lại những thế
lực siêu nhiên và lúc đó họ cần là gì???
Sự đòan kết hay sự hi sinh???


Victoria…


-
Tôi có một tiết Sinh vào khoảng 9h sáng. Tôi khẽ chuyền ý nghĩ mình sang tên
Carter kia.


-
Thì kệ cô chứ, liên quan gì đến tôi???À mà hình như tôi cũng có tiết Sinh thì
phải. Hắn nhún vai tỏ vẻ bất cần. Nữ sinh thì chết ngất dưới chân hắn. Cơ mà
hắn có đẹp gì cơ chứ??? Họ mà biết hắn là một Con quỷ hút máu thì chết khô máu dưới chân hắn mất.


-
Cô có cần miệt thị tôi thế không??? Hắn lại đưa ý nghĩ của mình sang đầu tôi.
Thôi chết nãy giờ suy nghĩ mà lại quên không giấu đi để hắn đọc được, bực mình
thật…


-
Hi Gấu con Vic của tớ, 9h tớ có tiết Sinh ở phòng B12 đó!!! Cindy chạy theo bên
tôi mỉn cười.


-
Ừh vậy cùng lịch học với mình. Tôi cười lấy lệ cho Cindy vui chứ mới gặp bực
mình xong dễ gì vui… Cách tôi chừng hai mét là hai cô gái rất chi là xinh đẹp
và tao nhã. Cô thứ nhất với máu tóc màu gỗ gụ đo đỏ cô còn lại với mái tóc vàng,
đôi mắt cũng màu vàng huyền bí và đôi chân lấp lánh trong lớp vải jean xanh.
Khuôn mặt cả hai người đều tràn đầy sức sống và rất chi là xinh đẹp, thanh nhã,
tôi nhìn theo bóng họ khi họ khuất mình ở cái cầu thang cũ kĩ.


-
Uầy tôi tưởng cô là phái nữ chứ nhỉ??? Sao nhìn người ta ghê vậy??? Hắn cười
tinh ranh như muốn chọc điên tôi lên đây mà, Ahhhh bực mình quá đi, thứ gì mà
vô duyên hết biết…- Tôi nguyền rủa hắn…


-
Tôi muốn nhìn thì nhìn. Không chừng lát nữa có người lại bị một trong hai cô ả
hồi nãy đá một cái khá đau đấy chứ??? Tôi mỉn cười chức năng tiên thị của tôi
cũng đã có thể giúp tôi trả thù lại hắn rồi…


- Vậy à??? Hắn nheo mắt.


- Không tin à??? Đưa tay đây!!! Tôi ra lệnh và hắn
đưa bàn tay trắng mảnh khảnh của mình ra cho tôi. Một luồng điện mạnh mẽ từ đâu
đó tôi không rõ truyền sang tôi. Vừa lạ vừa thấy quen, Tôi cho hắn thấy một
đoạn clip về tương lai của hắn. Cô nàng có mái tóc đỏ ấy chính là một Nhân mã. Vui
nhất là cái khúc hắn bị tung một vó bằng hai chân sau văng tuốt lên cây… Nghĩ
tới đó tôi chỉ muốn sặc lên mà cười vì khoái trá. Chuông reng vào học ngắt đi đọan
clip tương lai hay bởi vì tôi không muốn cho hắn xem nữa. Gió thoảng mạnh qua
và luồng điện khi nãy lại xuất hiện nhưng mang hơi lạnh chết chóc rờn rợn. Tôi
thì thầm vào tai Carter:


- Này hình như có một sinh vật vô hình ở đây thì
phải. Anh có cảm nhận giống tôi không??? Hắn không trả lời nhưng cái gật đầu và
con mắt màu Caramen bỗng đỏ rực rên trông khá đáng sợ. Anh ta phất tay ra lệnh
cho chúng tôi vào chỗ ngồi. Tôi chọn một chỗ khá thuận tiện. Bàn cuối sát cửa
sổ hướng ra vườn sinh học…


30
phút trôi qua, chưa ai vào lớp có lẽ chưa tới giờ thì phải, không lẽ tiếng
chuông báo sai?

Bính
Boong… tiếng chuông của một nhà thờ gần đấy vang lên nhịp cầu linh hồn cho ai
đó vừa lìa khỏi cõi đời… Một vài phút sau có bóng người xuất hiện ở cửa ra vào…
lạnh toát khắp căn phòng và mọi người dường như nín thở để quan sát.


- Hai anh em nhà Sấm… - Tôi im lặng quan
sát hai kẻ vừa mới bước vào và đưa ra một kết luật khiến cho Carter điếng
người. Hắn hỏi:


-
Sao cô biết???


-
Nhìn những vòng sấm xung quanh họ kìa. Ban nãy khi anh đưa tay cho tôi thì họ
lướt qua quá nhanh nên tôi cảm thấy có hơi điện, nhưng khi chúng ta tới cửa cầu
thang thì họ cũng vào theo nên tôi và anh đều có cảm giác tê tê vì bị giật,
hiểu chứ???


Hắn
gật gật đầu tỏ ý thán phục. Tiếng Gem hỏi nhỏ:


-
Nãy giờ hai người nói gì với nhau mà tớ không biết vậy???


-
Cậu thấy hai người ngồi bàn 5 mới bước vào lớp chứ???


-
Tất nhiên, họ hiện ra ngay trước mặt chúng mình mà…


-
Họ là anh em nhà Sấm đấy.


-
Sao cậu biết, trông họ cũng bình thường mà? Cậu ấy tròn xoe mắt nhìn như lần
đầu thấy sinh vật lạ không bằng mặc dù xung quanh cậu ấy đầy ấy thôi…


-
Về nguyên tắc thì cậu thấy họ giống người nhưng thật chất nếu mắt cậu tinh hơn
sẽ thấy những vòng Sấm xung quanh người họ với cường độ rất thấp,nhưng chỉ cần
có chuyện gì kích động họ thì cậu sẽ toi mạng ngay vì năng lượng của họ xuất ra rất mạnh đủ để bay tòa nhà này đấy.


-
Đáng sợ thế sao? Nhưng sao họ lại quyết định vào đây học cơ chứ???


-
Cái đó thì tớ chịu, tớ không đọc được quá khứ của họ ngay cả suy nghĩ. Tớ không
biết là bây giờ họ có thoải mái hay khó chịu nữa vì nếu họ khó chịu mà còn bị
tớ đọc suy nghĩ thì cả ba chúng ta tiêu đời thôi.


-
Chỉ có mình cô bị tiêu thôi chứ chúng tôi vẫn bình thường. Lại cái giọng cà
chớn của tên Carter lèm bèm trong đầu làm tôi bực mình…


- C-A-R-T-E-R… Anh im ngay cho
tôi!!!!!!!! Tôi như muốn hét lên
trong đầu hắn như chỉ nhận lại là cái bịt tai vô ích…


- Ê hình như lại có người vô
kìa. Tiếng thì thầm của Gem đã có tác dụng kiềm cơ giận của tôi lại, tôi ngoảnh
mặt về phía cái cửa lớp thì thấy hai cô gái khi nãy dưới sân và… thêm một cô
gái với ánh sáng linh thần bao quanh.


- Càng đông càng vui. Tiếng
phát ra từ cái tên Sấm nước với một
con mắt xanh một con mắt xám tỏ ra mồm một không cần đậy đệm che giấu nữa,
trông màu mắt ấy thật đẹp mà cũng thật kinh khủng. Cả ba cô gái mới bước vô chỗ
bàn giữa ngồi xuống không ai nhìn ai hay nói năng lời gì…


-
Sao chúng ta không thể hiện luôn màu mắt của mình ra nhỉ??? Carter hỏi nhưng
đáp lại là cái lườm của tôi.


-
Chưa phải lúc, anh nên kiềm chế không thì đừng trách cái cô tóc đỏ ấy, nên cẩn
thận đi. Vẻ mặt hớn hở của Carter biến mất thay vào đó là cái mặt đơ ra. Cái
thước phim tôi cho hắn xem ban nãy lần lượt hiện lại qua đôi mắt hóa xanh biển
của hắn. Tôi liền cắt ngang.


-
Mắt anh đổi ba màu lận à???


- Ừ, xanh biển… caramen và đỏ. Hắn có vẻ luống
cuống vì bận suy nghĩ.


- Mắt cô cũng thế mà?


-
Không bốn màu lận. Đỏ, xanh lá, xanh dương và nâu. Thậm chí tôi có thể làm cho
hai con mắt mỗi con mỗi màu nữa kìa. Tôi mỉm cười.


-
Uầy, lợi hại thế??? Hắn trầm trồ khi con mắt tôi chuyển từ xanh dương sang xanh
lá rồi sang nâu…


-
Tất nhiên, tôi là đứa con la… - Suýt thì hớ mồm rồi tự khai mình là là đứa con
lai, tôi stop lại và im thinh thít mặc cho hắn vẫn đu theo hỏi chuyện. Cuộc tán
phiếm của tôi phải dừng lại khi có một người khác bước vào. Từ xa nhìn hắn
chẳng khác gì người nhưng khổ nỗi hắn lại có mùi của thứ lạnh lẽo vô cảm: Sắt .


-
Êu lại có thêm một gã Dị nhân kìa!
Tên Sấm lửa cười khoái trá ra mặt nhưng kẻ kia thì có vẻ khó chịu.


-
Mày vừa nói gì thế??? Mặt cái tên mới vô trông có vẻ lạnh như tiền nhưng trong
lời nói lại có chút máu hăng .


-
Haya lại sắp có chuyện vui rồi đây… Suy nghĩ của ả tóc đỏ vang lên trong đầu
tôi mặc cho cái không khí u ám này. Tôi mỉm cười nói chuyện với ả trong đầu ả
như hình thức làm quen.


-
Ồ vậy sao thế còn chờ gì mà không né ra cho họ thi tài, trông cô có vẻ như kì
đả cản mũi vậy??? Thế nào hả cô Người Ngựa???



giật mình quay lại nhìn ra phía sau thì bắt gặp tên Carter đang chọc ghẹo tôi
miệng cười nham nhở. Ả bước xuống, Carter giật mình bước ra khỏi chỗ nhìn ả. Ả
im lặng rồi xoay lưng lại với Carter, ánh sáng mỏng thoát ra từ chân ả mấy chốc
trở thành bốn cái chân ngựa. 1…2…3… Tôi đếm thầm trong đầu thì RẦM… Carter bay hẳn ra sau vườn sinh
học làm vỡ nát khung cửa sổ. Hắn có vẻ chuẩn bị mọi tinh thần nên đang chuyển
động nhanh trên các cành cây và phút chốc lại trở về chỗ cũ khi cô ả Nhân mã đã
đi về chỗ của mình.


-
Uầy lợi hại thật đấy!!! Tên Leo Hudson đứng ngay chỗ Carter khi nãy mỉm cười
đắc thắng.


Đợi cho Carter vào lớp học
rồi (bằng đường cửa sổ khi nãy) Gemini im lặng đọc cái gì đấy trong miệng thì
các mảnh kính vỡ vụn khi nãy nhập lại thành một tấm kính thủy tinh không trầy
xước một nét nào như ban đầu trước những con mắt thán phục của cả cái phòng.
Mọi người im thít cho tới khi.


-
Nào giờ tới lượt anh em nhà Sấm nào??? Có tài nghệ gì thì biểu diễn coi nào???
Tên mới vô hất mặt nhìn hai anh em nhà Sấm thách đố.


Cả
hai người họ im lặng không nói tiếng nào chỉ ra hiệu cho mọi người cúi mình
thấp xuống duy nhất chỉ có tên Người hơi Sắt kia thì ngang nhiên đứng
ra đó.


Chừng một phút sau, họ bắt
đầu gồng cứng tay của mình lại, các cơ bắp cuồng cuộn hiện lên. Đôi mắt họ mở
to nhưng cứ trông mờ như khói. Bất chợp hai tay họ gập lại giật mạnh xuống cùng
lúc đó thân mình uốn vài vòng trông thật chắc khỏe. Xung quanh người họ hiện ra
hai cái vòng. Sấm nước thì hiện ra một vòng nước một vòng sấm chồng lên nhau
quay tròn không theo một quy luật nào cả còn Sấm lửa thì một vòng sấm một vòng
lửa đỏ rực cũng chồng lên và xoay một cách phẫn nộ. Ầm ầm… hai dãy bàn xung
quanh họ bốc lên tiến thẳng lên người của tên hơi sắt cùng với những vòng tròn
năng lượng kinh khủng kia khiến người hắn đứt đôi trông thật kinh dị làm sao. Cô nàng tóc mắt vàng
che kín con mắt như phủ nhận mọi việc đang xảy ra. Nhưng lạ thay từ chỗ người
bị đứt làm đôi của tên kia lại chảy ra thứ nước bàn bạc lỏng nhưng có vẻ sắt
nóng chảy ra hàn lại phần bị đứt, Gem há hốc mồm ra nhìn, lại một cái nhìn ngây
thơ nữa rồi…


- Anh thật kém cỏi quá đấy
Người Sắt ạ. Tiếng nói phát ra từ một người nữ với mái tóc màu bạch kim chốc
lại sang đen cùng với thân hình nóng bỏng trong suốt như kim cương lấp lánh
chói lòa khi ánh nắng chiếu vào.


- Không cần cô lên tiếng Kim
Cương ạ, như vậy đủ rồi. Hắn lườm người nữ mới vào.


- Ui chao lại thêm một ả dị nhân nữa. Ngày hôm nay thật đặc
biệt…- Tên Hudson thì thầm khen ngợi…


- Hình như vẫn chưa đủ đâu
nhỉ??? Cô gái Linh thần ánh sáng nãy giờ không ai chú ý lên tiếng nói.


1tiếng sau…


Đến lúc này dường như không
ai chịu được sự im lặng khi không có một giáo viên nào bước vào lớp dù đã là 10
giờ rồi và chỉ còn nửa tiếng nữa thôi là tan học họ sẽ ra căn tin ăn cái gì đó
hoặc tranh thủ làm giấc nghỉ trưa trong chiếc xe của mình ở bãi đỗ…


Đang lúc những tinh thần đang
chuẩn bị bùng phát thì có một thầy giáo bước vào với bộ vest màu cỏ khá phẳng
và mái đầu láng coóng với mái tóc đen mượt, thầy ấy trạc 30 nhưng với số tuổi
ấy thì không thấm tháp gì so với những người có trong phòng này. Ông ta thông
báo:


- Thần Weslish hôm nay nhà
trường vừa nhận thông báo là thầy ấy đã chết ở khu nhà vệ sinh giáo viên đối
diện căn tin. Nên các em trống tiết này chiều sẽ học tiếp với cô Mendi nhé, giờ
thầy cho lớp nghỉ. À thầy tên và John giáo viên phụ trách môn Xã hội học của các em vào tiết 5 chiều
nay. Thầy bước ra với những giọt mồ hôi giàn giụa như đi từ lò lửa ra. Anh
chàng Sấm lửa thì nóng hầm hập vì sao nhà trường không báo sớm sớm để được
nghỉ. Nàng Victoria và Cindy thì im lặng đánh carô âm thầm chịu đựng hai tên
nham nhở điên điên khùng khùng mà không thoát đâu được vì giờ có nghỉ cũng đâu
ăn được gì, cũng may là chưa đói không thì mấy ả Cá, Ngựa gì gì ấy trên đó là
xong đời rồi. (nhà Giải, Mã chạy lẹ). Anh chàng Carter vẫn không ngừng gườm tên
Leo vẫn đang nham nhở thách đố với những câu hỏi rất chi là dở người. Anh em
nhà Sấm thì im lặng giở đồ ăn trưa được gói kĩ trong túi ra ăn. Sự im lặng cho
tới có tiếng ngáy đều đều của tên Người Sắt vang lên và tiếng cười khúc khích
của ba cô gái… Riêng có Diamond – cô ả kim cương vẫn ngồi đó trầm tư như hồn đã
thoát khỏi xác và lang thang ngao du nơi xa xăm nào đó. Bỗng chốc đôi mắt lấp
lánh mở ra và đi ra khỏi phòng trốn luôn cả các tiết còn lại. Mọi người vẫn
không ai để ý tới ai. Không khí vẫn u xám nguyên ngày, ánh Hừng đông dường như chẳng có giá trị với họ…


g

Chữ ký của Jss


SECRET(4) Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang