Truyện 12 chòm sao

Dành cho những bạn thích đọc truyện, thích viết truyện về 12 chòm sao
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập


|
Bookmarks

Horoscope: Tòa lâu đài bí ẩn (chap 1)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Sun Jul 21, 2013 8:58 pm
Horoscope_Virgo
Horoscope_Virgo
ღ Member ღ
Member

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
4%/1000%

Tài năng:26%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Nữ
» Tổng số bài gửi : 4
» Hoàng Kim : 20
» Thích : 0
» Birthday : 22/09/1997
» Join date : 01/07/2013
» Age : 26
» Đến từ : Zodiac School
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: Horoscope: Tòa lâu đài bí ẩn (chap 1)


WARN: Đây là lần đầu tiên mình viết truyện thể loại kinh dị về 12 chòm sao, có thể đôi chỗ còn lủng củng, thiếu tự nhiên hoặc còn nhiều thiếu sót, mong mọi người góp ý để mình rút kinh nghiệm (đừng ném đá mình nhá). Cảm ơn mọi người rất nhiều!
HOROSCOPE: TÒA LÂU ĐÀI BÍ ẨN
~o0o~ Chap 1 ~o0o~
- Tất...tất cả...mọi người...đều ở đây sao?
...
- Tất cả chúng ta đều nhận được một lời mời không rõ ràng...
~~~o0o~~~
Đ...Đoàng...Đoàng...
-A...Ai da, đau lưng quá... – Tiếng 1 cô gái kêu lên giữa bóng tối – Tối quá, mình đang ở đâu thế này, Dương Nhi à, cậu có ở đó chứ?
Tiếng gọi của cô gái vang lên giữa không gian rộng lớn, hòa cùng màn đêm dày đặc. Cô khẽ cựa mình, chống tay làm điểm tựa để ngồi dậy, cất tiếng gọi tên người bạn của mình thêm lần nữa:
- Dương Nhi à, Dương Nhi, có nghe mình nói không vậy? Cậu đang ở đâu?
- A...Ai, tối quá, đây là cái nơi quái quỷ nào vậy? Sao tự dưng mình ngủ quên luôn vậy nè.
Tiếng nói của một cô gái khác vang lên sau tiếng gọi trước đó khoảng 3 giây. Cô gái đã gọi bạn mình trước đó mừng rỡ kêu:
- A, Dương Nhi, cậu tỉnh rồi hả, có nghe mình nói không vậy?
- Hả, Mã Mã, là cậu à, cậu ở đâu thế, nơi này tối quá, mình không thấy gì cả. – Cô gái tên ‘Bạch Dương’ trả lời.
Câu nói vừa dứt, ánh sáng từ xung quanh phụt lên làm cả 2 phải nheo mắt. Nguồn sáng phát ra từ những bóng đèn đặt trên những chiếc giá treo bẳng gỗ cổ kính, trạm khắc tỉ mỉ, gắn trên bốn bức tường, mà có lẽ trước đây, ở chỗ đó là những ngọn nến, có vẻ như đã có sự thay đổi.
- Mã Mã, mình ở đây này. – Tiếng nói lại phát ra từ 1 cô gái có mái tóc đen cắt ngắn, mặc bộ đồ đơn giản và năng động đang vịn tay vào chiếc bàn gỗ dài ở góc phòng bên trái
Nhân mã vội chạy đến, lo lắng hỏi sau khi đã xoay người cô bạn 1 vòng để kiểm tra:
- Cậu không sao chứ? Có bị thương ở đâu không?
- Không, không sao!
- Rốt cuộc thì cái tên chết tiệt nào đã đánh thuốc mê rồi quẳng tụi mình vô đây chứ? Muốn gì đây hả? – Nhân Mã nói một cách bực bội, sau khi nhớ lại lý do mình bị đưa vào đây.
- Đau đầu quá, đây là đâu vậy, có ai không? – Một giọng nam trầm trầm vang lên giữa căn phòng rộng lớn sau khi Nhân Mã kết thúc câu nói của mình. Theo phản xạ, cả 2 cô gái quay đầu lại và bắt gặp một chàng trai cao lớn với mái tóc đen hơi rối đang lồm cồm bò dậy sau chiếc ghế sofa. Lúc chàng trai đó ngẩng mặt lên cũng là lúc Bạch Dương và Nhân Mã kêu lên đầy ngạc nhiên:
- Kim Ngưu? Cậu cũng ở đây sao?
Chàng trai chưa kịp nói gì thì một giọng nói khác phát ra từ phía cuối chiếc bàn dài:
- Có ai không? Làm ơn giúp tôi đứng dậy với, đau đầu quá! – Tiếng nói từ 1 cô gái có mái tóc đen dài được búi cao thanh lịch, dáng người mảnh mai, mặc 1 chiếc váy xanh. Cô uể oải chống hai tay cố sức ngồi dậy. Trong khi 3 người kia chưa kịp hiểu chuyện gì thì 1 chàng trai khác có dáng người dong dỏng cao cùng mái tóc nâu lãng tử chạy ra từ góc phòng, đỡ cô gái đứng dậy. Anh vừa ngó nghiêng kiểm tra cô gái vừa hỏi:
- Bình Nhi à, em không sao chứ? Để anh giúp em đứng dậy.
- Cám ơn anh.- Cô gái gượng cười vịn vai chàng trai để đứng lên. Trong khi đó, 3 đôi mắt đang hướng về 2 người họ, 3 người kia chưa kịp ngạc nhiên đã lại nghe 1 giọng nói sắc lạnh vang lên đều đều ở góc phòng:
- Thiên Bình, Song Tử, thật bất ngờ đó. – Giọng nói hướng về đôi trai gái kia bất chợt chuyển sang 3 con người đang đứng im lặng nãy giờ và tiếp tục vang lên – Và tất nhiên, cả 3 cậu nữa, Bạch Dương, Nhân Mã, Kim Ngưu.
Như bừng tỉnh, 3 con người đang im như tượng đồng loạt quay về phía phát ra giọng nói trầm lạnh ấy. Một chàng trai với mái tóc đen dày lòa xòa trước trán, che đi 1 phần đôi mắt màu tro bí ẩn, đang đứng cạnh chiếc lò sưởi được xây bằng đá cổ kính.
- Thiên Yết à, đến bao giờ cậu mới thôi dùng cái giọng nói lạnh xương sống ấy để hù dọa người khác hả? Thật là... – Cô gái với mái tóc đen buộc cao tên Nhân Mã nheo mắt nói với cái người vừa làm cô giật mình vì giọng nói sắc lạnh kia. Đáp lại cô chỉ là nụ cười bình thản từ phía Thiên Yết.
- Chết tiệt, cái tên điên nào dám đánh lén rồi bỏ ta vô đây hả? – Một giọng nói tức giận phát ra từ 1 góc khuất trong căn phòng. Sau đó, bước ra một chàng trai cao lớn với mái tóc hung đỏ bờm xờm vẻ mạnh mẽ, chàng trai vừa đi vừa phủi lớp bụi bám trên vai áo một cách khó chịu.
- Cả cậu sao, Sư Tử? – Kim Ngưu bất động nãy giờ lên tiếng và không khỏi bất ngờ nhìn người có cái tên Sư Tử đang bước ra.
- Hả? Mọi người... – Sư Tử vừa bước ra đã không khỏi ngỡ ngàng. Nhưng anh chàng chưa kịp nói thêm câu gì thì có tiếng kêu khẽ vang lên. Một cố gái nhỏ nhắn với chiếc áo ngắn tay màu đỏ và chân váy trắng đang vịn tay vào chiếc ghế gỗ từ từ đứng dậy, miệng không ngừng xuýt xoa và tay còn lại đang day day 2 bên thái dương.
- Cả Cự Giải nữa sao, cậu cũng ở đây à? – Bạch Dương kéo tay Nhân Mã đi về hướng Cự Giải, giúp cô đứng dậy trong khi Cự Giải ngạc nhiên nhìn khắp 1 lượt căn phòng.
- Có ai thấy Bảo Bình đâu không? Cậu ta đi cùng tôi mà giờ vẫn không thấy. – Giọng Sư Tử lại vang lên giữa căn phòng rộng lớn.- Này Bảo Bình, cậu ở đâu vậy hả?
- Ở đây. – Một chàng trai với mái tóc đen ánh xanh nhìn có vẻ kì quặc nhưng cá tính với đôi mắt thông minh loạng choạng tiến lại từ phía chiếc cửa sổ bằng gỗ đã đóng chặt. - Ủa mà đông người vậy sao, Sư Tử? – Bảo Bình thắc mắc sau khi đã quét mắt 1 lượt khắp phòng.
- Chả hiểu nữa. – Sư Tử nhún vai, trả lời cụt lủn.
- Và các cậu cũng chẳng phải những người duy nhất có mặt ở đây đâu.
..............................
Một giọng nữ điềm tĩnh cất lên ở cạnh chiếc giá sách bằng gỗ to đặt tại một góc phòng. Tất cả quay sang và nhìn thấy 1 cô gái có dáng người cân đối, mái tóc màu hạt dẻ buộc gọn gàng với đôi mắt nâu sắc sảo, mặc chiếc áo sơ mi ngắn tay và quần jean đen, 2 tay khoanh trước ngực.
- Là...Xử Nữ. – Thiên Bình lúc này đã đứng vững cạnh Song Tử lên tiếng. – Và cả...
- Tôi cứ nghĩ chỉ có một mình mình tới đây, nhưng có vẻ đông hơn tôi tưởng. – Lại một giọng nam trầm vang lên chậm rãi cạnh cô gái mang tên Xử Nữ vừa rồi.
-...Cả Ma Kết. – Thiên Bình kết thúc câu nói của mình. Mọi người lại nhìn về phía chàng trai đang đứng dựa vào tường có dáng người cao ráo, mái tóc và đôi mắt đen, toát lên vẻ chững chạc.
- Phải, tôi cũng nghĩ như cậu. – Xử Nữ xua tay tiếp tục – Nếu không phải tò mò theo lời mời từ 1 kẻ vô danh về tòa lâu đài này, tôi cũng đâu mò tới đây để rồi bị đánh thuốc mê chứ?
- Ừm, tôi cũng tò mò về kiến trúc của tòa nhà nên mới nhận lời đến, ai ngờ lại bị đánh lén rồi đưa và đây. – Mà Kết dời lưng khỏi vách tường và lên tiếng.
- Mình cũng tò mò và ưa thám hiểm, nhất là khi đây lại là 1 tòa lâu đài cổ nên đã kéo theo Bạch Dương đi cùng. – Nhân Mã bước lên 1 bước, nói rõ lý do mình có mặt. Bạch Dương đứng cạnh chỉ gật đầu thay cho lời tán đồng.
- Còn Thiên Bình thì thấy tòa lâu đài có thể là một nơi tham quan lý tưởng nên tôi đưa cô ấy đến, và tất nhiên cũng theo 1 lời mời như mọi người đã nói, khi vào tới cổng thì tụi này bị ai đó đánh lén, sau đó thì không nhớ gì cả. – Song Tử sau một hồi trầm ngâm liền lên tiếng và quay sang nhìn Thiên Bình.
- Thật bực mình, Bảo Bình, cậu nói cái gì mà tòa nhà này trước đây là của nhà khoa học vô danh bí ẩn gì gì đó rồi kéo mình đi tìm hiểu hả, không phải là do lời mời kia sao? Tới rồi lại còn bị tên điên nào đó đánh lén nữa, rốt cuộc là muốn gì đây? – Sư Tử lại cáu gắt nhìn Bảo Bình trong khi cậu ta chỉ cười trừ cho qua.
- Mình cũng đang trong đợt được nghỉ phép nên mới đến, ai ngờ...thuốc mê gì mà ngủ say quá luôn. – Cự Giải cũng nhăn nhó tiếp lời. – Còn cậu thì sao, Thiên Yết?
- Tôi cũng tò mò giống Xử Nữ thôi, chỉ khác là bị đánh lén. – Thiên Yết lơ đãng trả lời và đánh mắt về phía Kim Ngưu.
- À, mình chỉ coi như đi du lịch thôi mới nghe theo lời mời đến, rồi cũng bị đánh lén. – Kim Ngưu cười cười nói sau khi bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của Thiên Yết.
- Được rồi, có vẻ như tất cả chúng ta đều nhận được một lời mời không rõ ràng rồi tới đây, vậy có ai... – Ma Kết lên tiếng nhưng chưa kịp nói hết thì có tiếng rên khẽ và tiếng sột soạt từ phía chiếc rèm che tủ để chén đĩa. – Tiếp đó một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên – Ai đó giúp tôi với, đau quá!
- Hả, vẫn còn người sao? – Bạch Dương lên tiếng rồi tiến lại chỗ vừa có nói phát ra – Ủa, chẳng phải là...là Song Ngư, đúng là Song Ngư thật rồi, cậu cũng ở đây sao, Ngư Nhi? – Bạch Dương kêu lên sau khi vén tấm rèm lên và thấy 1 cô gái có dáng người nhỏ nhắn, mái tóc đen dài tới ngang lưng buông xõa tự nhiên, mặc 1 chiếc váy trắng đang cố chống tay dậy.
- Tất...tất cả... mọi người đều ở đây sao? Chuyện gì đang đang diễn ra vậy? – Song Ngư thắc mắc nhưng rồi khẽ nhăn măt.
- Có gì để từ từ đã, cậu ấy bị thương rồi, có vẻ như là do chiếc đĩa vỡ kia đã cứa vào chân cậu ấy, Cự Giải, cậu là y tá đúng không? Có thể cầm máu và băng vết thương giúp Song Ngư được chứ? – Thiên Bình chạy tới thấy vậy liền quay lại gọi Cự Giải.
- Được rồi, Bảo Bình, giúp mình dìu Song Ngư ngồi lên chiếc ghế sofa đằng kia với, để mình đi lấy đồ. – Cự Giải gật đầu rồi quay sang nhờ người đang đứng gần mình nhất là Bảo Bình rồi chạy lại chỗ mình tỉnh dậy ban nãy lấy túi xách, vì học ngành y, giờ lại đang là y tá thực tập nên Cự Giải luôn mang theo 1 số dụng cụ sơ yếu cần thiết. Bảo Bình chỉ “Ừ” một tiếng rồi chạy lại phía Song Ngư.
..............................
- Ổn rồi, chỉ là vết thương thông thường thôi, có thể đi lại sẽ hơi đau một chút nhưng không đáng lo đâu. – Cự Giải mỉm cười nói với Song Ngư sau khi đã băng lại vết thương cho cô. Song Ngư chỉ gật đầu và cười nhẹ thay cho lời cảm ơn.- Mà Song Ngư biến mất lâu thật đó, sau khi tốt nghiệp cấp 3 xong 1 năm là cậu lặn đâu mất tiêu luôn, còn chẳng chịu đi họp lớp nữa, cũng hơn 4 năm rồi còn gì. – Cự Giải nói tiếp và nhìn Song Ngư đầy thắc mắc.
- Đúng đó, nhìn Song Ngư giờ khác ghê, cậu xinh hơn trước đó, may tụi này vẫn nhận ra cậu, dù gì cũng học cùng nhau suốt 3 năm cấp 3 mà nhỉ? – Nhân Mã hớn hở ngồi xuống cạnh Song Ngư – Cậu đã đi đâu đó? Sau khi Xà Phu mất cậu cũng đi luôn, thật là, không hiểu con bé đó nghĩ gì nữa.
Đoàng...Đoàng....Tiếng sấm tiếp tục vang lên, báo hiệu 1 cơn mưa lớn sắp tới.






Chữ ký của Horoscope_Virgo


Horoscope: Tòa lâu đài bí ẩn (chap 1) Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang