Truyện 12 chòm sao

Dành cho những bạn thích đọc truyện, thích viết truyện về 12 chòm sao
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập


|
Bookmarks

~~*12 CHÒM SAO Ở VÙNG ĐẤT NEVER LAND*~~ (chap 16 - 20)

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Mon Aug 06, 2012 2:03 pm
lana nhanma9x
lana nhanma9x
ღ Member ღ
Member

Cấp bậc thành viên
Danh vọng:
11%/1000%

Tài năng:25%/100%

Liên lạc

Thông tin thành viên
» Nữ
» Tổng số bài gửi : 11
» Hoàng Kim : 45
» Thích : 12
» Birthday : 01/12/1998
» Join date : 30/07/2012
» Age : 25
» Đến từ : Hell Of Love <3
» Hiện giờ đang:

Bài gửiTiêu đề: ~~*12 CHÒM SAO Ở VÙNG ĐẤT NEVER LAND*~~ (chap 16 - 20)


CHAP 16
[4h chiều]
Đây là lúc mà các lớp của ca 3 đã được tan. Thiên Bình và Kim Ngưu đang trên đường trở về ký túc xá (thật ra tan từ 3h30, nhưng vì heo cute Kim Ngưu phải ghé qua cateen mua đồ ăn). Trên đường đi, hai bạn gặp Rin.
- Chào hai chị. – Rin cười nói vui vẻ.
- Ừ! Chào em.- Thiên Bình và kim Ngưu đồng thanh đáp.
- À! Chị Ngưu à! Chị có thể cho em và chị Thiên Bình ít phút được không ạ? – Rin nhìn Kim Ngưu hỏi.
- Ồ. Vậy hai người cứ tự nhiên đi nhé! – Kim Ngưu cười rồi quay qua nói với Thiên Bình. – Tớ về ký túc xá trước nhé.!!! Bye
Sau khi Kim Ngưu đi khỏi, Rin nói với Thiên Bình.
- Chúng ta vào canteen vừa uống nước vừa nói chuyện chứ ạ?
- Ừ, thế cũng được! Thiên Bình trả lời. (t/g: Tội nghiệp Thiên Bình, vừa mới từ canteen đi ra thì giờ lại quay vào đó. )
Rồi Thiên Bình và Rin cùng nhau đi về phía canteen, chọn một chỗ ngồi gần cửa sổ. Sau khi xem xong menu, Rin hỏi Thiên Bình:
- Chị uống gì ạ? Để em gọi cho.
- Cho chị một ly sinh tố dâu! – Thiên Bình đóng menu lại, vui vẻ trả lời.
- Cô phục vụ ơi! – Rin giờ tay gọi cô phục vụ đang đứng dọn bàn ở góc kia (t/g: trường này sang thật, canteen cho học sinh thôi mà giống nhà hàng sang trọng quá đi.!)
Cô phục vụ chạy tới, vui vẻ hỏi:
- Hai em dung gì nào?
- dạ, cho em một ly sâm dứa và một ly sinh tố dâu ạ. (híc. Mình cũng muốn uống sâm dứa quá đi!!! ) T^T
Cô phục vụ lấy giấy ghi vào và bảo hai bạn ngồi đợi chút rồi cầm menu theo, đi tới quầy nước. 5 phút sau, đồ uống được mang ra. Hai ly được trang trí rất đẹp, nhìn rất bắt mắt.
Rin mời Thiên Bình uống rồi cầm ly sâm dứa lên, uống một ngụm nhỏ. Đặt ly nước xuống, Rin hỏi:
- Quen với anh Song Tử cũng được mấy hôm rồi, chị thấy thế nào?
- Ừm, rất vui. – Thiên Bình cười tít mắt. – Mà em hỏi chi vậy Rin.? – Cô ngạc nhiên hỏi tiếp.
- À không, tại em tò mò ấy mà. Nhìn anh chị làm em ghen tị quá đi. Giá như sau này em cũng sẽ có một người bạn trai NHƯ VẬY.- Rin nhấn mạnh hai chữ “như vậy”.- Cô hỏi tiếp. – Thế chị có thích anh Song Tử không?
- Ừ cũng có. Anh Song Tử rất tốt mà lại vui tính nữa. – Thiên Bình nói cô cười.
- Thế anh Song Tử cũng thích chị chứ ạ? – Rin hỏi.
- Ấy, cái này em phải hỏi anh ấy chứ? Làm sao chị biết được. – Thiên Bình cười, mặt hơi đỏ (chắc cô nàng nghĩ đáp án là có đây mà)
- Thế chị có muốn biết không? Em nói chị nghe nhé! – Rin cười. – Sự thật là anh ấy không hề thích chị Có lẽ chị không biết đâu. Em nói chị nghe bí mật này nhé. Sự thật anh ấy chĩ đang lợi dung chị thôi.
Thiên Bình ngạc nhiên:
- Ớ. Sao lại như thế được chứ? Ở bên chị, anh ấy rất thoải mái và thật lòng mà. Lợi dụng gì cơ chứ?
Rin hỏi Thiên Bình ngay sau khi Thiên Bình vừa dứt lời.
- Chị không tin hay là không muốn tin vậy? - Rin nói tiếp. – Hôm trước em có nói là em để ý anh ấy. Có lẽ vì không thích em và muốn tránh mặt em nên anh ấy mới giả vờ quen chị thế thôi. Em nhìn là biết. Giữa hai anh chị chẳng có gì gọi là tình cảm thật lòng cả. Nhưng chị không biết điều này đúng không? Vậy hôm nay thì chị đã biết rồi đấy. Em nói ra điều này vì muốn tốt cho chị, muốn bảo vệ chị khỏi tay “cua gái” siêu đẳng như anh ấy. Chị không thấy xung quanh anh ta chỉ toàn fan nữ hay sao? Việc này chẳng có gì khó khăn đối với anh ấy cả. Em nói thế thôi. Còn tin hay không thì tùy chị. Tiền nước, em sẽ trả cho chị coi như cảm ơn vì chị đã chịu nghe em nói. Giờ em về đây.
Rin nói xong, uống ly sâm rồi đứng dậy, tiến lại quầy thanh toán. Vừa đi cô vừa nói, trên môi nở một nụ cười gian manh:
- Không có bí mật nào là mãi mãi…….
~o0o~
Về phía Thiên Bình, sau khi nghe xong những lời nói đau lòng đó, trái tim cô tan nát. Cô ngồi lặng im, không nói một lời nào. Cô hoàn toàn không muôn tin vào những gì vừa nghe nhưng nước mắt bỗng rơi xuống đôi bàn tay bé nhỏ của cô. Cô khóc trong im lặng. Cô trách mình đã quá mù quáng và tin vào Song Tử rằng anh ấy thật lòng thích cô để rồi hôm nay, cô biết được cái sự thật đau lòng này. Sự thật được ẩn giấu trong bao ngày qua, bây giờ đã được tiết lộ. Cô khóc nhìu hơn, tự trách chính bản thân:
“Cũng tại mày cả thôi Thiên Bình à. Ai bảo lúc nào cũng tin vào những lời nói hoa mỹ, tin vào mọi thứ xung quanh. Giờ nhận lấy hậu quả này, cũng đáng đời mày lắm! Với lại, mình cũng đâu có thật lòng đến với anh ấy, tất cả chỉ vì mĩ phẩm, vì mĩ phẩm cả thôi. Nên không có gì phải khóc như vậy.”
Nhưng trái tim cô nào có chịu nghe lời, nó suy nghĩ ngược lại với tất cả. Thiên Bình đứng dậy, chạy thật nhanh vào nhà vệ sinh và đứng khóc một mình trong đó.
Sau một hồi rất lâu, cuối cùng cô cũng đã nín (không phải vì hết buồn mà vì đã không còn nước mắt để cô khóc tiếp. khi buồn nhất, con người ta không thể rơi nước mắt mà.) Hai mi mắt cô thâm và sưng lên. Cô bước ra và lặng lẽ trở về lý túc xá.
Khi đến nơi, Thiên Bình mở cửa và bước vào phòng. Mọi người nhìn thấy Thiên Bình như vậy, vội vàng xúm lại hỏi thăm.
- Thiên Bình à! Mắt câu sao vậy? – Kim Ngưu chạy lại hỏi.
Thiên Bình không nói gì, cô lặng lẽ bước lại phòng tắm.
- Thiên Bình à? – Kim Ngưu la lên một lần nữa. – Nói gì đi chứ? Chuyện gì vậy?
- Chuyện gì hả? Muốn biết lắm sao? Thế mọi người giấu tôi chuyện gì nào? – Thiên Bình la lên, cô thật sự mất bình tĩnh.
- Giấu cậu gì chứ? Cậu nói gì vậy? – Cự Giải bình tĩnh hỏi, nhưng thật ra những giọt mồ hôi to đùng đang rơi trên trán.
- Đừng như thế nữa. Mình biết cả rồi. – Thiên Bình nói.
- Thiên Bình à, em đang nói cái gì vậy? – Xử Nữ hỏi.
- Đến nước này mà còn muốn giấu đến như vậy sao? Chuyện em với Song Tử đó. – Thiên Bình la lên.
Năm sao nữ nhìn nhau hoảng hồn. Họ không hiểu sao Thiên Bình ngây ngô lại biết được chuyện này và cũng không biết nên nói gì với Thiên Bình vào lúc này Nhân Mả lấy hết dũng khí, cô nói:
- Đúng vậy, bọn tớ giấu cậu chuyện này. Bọn tớ xin lỗi cậu Thiên Bình à.
- Vậy đây là sự thật sao? – Thiên Bình khóc nức nở rồi chạy nhanh vào phòng tắm đóng sầm cửa lại, khóa cửa và cô tự nhốt mình trong đó.
Cả bọn vội chạy lại trước cửa phòng tắm. Cự Giải và Kim Ngưu ra sức nói Thiên Bình hãy mở cửa ra. Còn Nhân Mã thì đập cửa rầm rầm. Thiên Bình vẫn im lặng mà nức nở. Cô mặc kệ tất cả, bây giờ thứ cô cần chỉ là một không gian yên lặng để cô dần hiểu ra và chấp nhận mọi chuyện. Xử Nữ thấy như vậy, đi lại và nói:
- Thôi các em, hãy để Thiên Bình được yên ổn. Có lẽ đây sẽ điều tốt nhất. Dù sao chúng ta cũng có lỗi rất lớn trong chuyện này. Để khi khác rồi xin lỗi sau.
Tất cả nghe lời Xử Nữ, đi ra làm việc và….. không “làm phiền” Thiên Bình nữa.
~o0o~
[6h30]
Cự Giải tiến lại cửa phòng tắm gọi Thiên Bình đi ăn nhưng Giải nhận lại một sự yên lặng.
- Đi thôi Giải à, khi nào đói Thiên Bình tự xuống ắn. Chúng ta đi thôi. – Xử Nữ gọi.
- Vâng. – Cự Giải đáp rồi quay sang nói. – Thiên Bình à, vậy khi nào đói thì cậu xuống canteen nhé. Bọn tớ ở dưới đó.
Rồi Giải chạy ra ngoài. Xử Nữ khóa cửa phòng cẩn thận nhưng cô vẫn để lại chìa khóa dự phòng ở trong cho Thiên Bình. Rồi cả 5 người xuống canteen. Xuống tới nơi, họ tìm chỗ ngồi và đi lấy đồ ăn. Lát sau 6 sao nam cũng rồng rắn kéo nhau xuống.
- Chào mọi người. – Song Ngư nói.
- Ừ chào. – Chào. – Năm sau nữ trả lời với giọng buồn thiểu não.
Ma Kết đi lại gần, ngồi xuống cạnh Xử Nữ:
- Sao vậy? Có chuyện gì sao?
Chưa ai trả lời thì Song Tử bỗng hỏi:
- Khoan đã, Thiên Bình của tôi đâu rồi !!! (t/g: Anh chàng này chắc bắt đầu quan tâm đến nàng Thiên Bình rồi đây)
- Trên phòng ạ - Kim Ngưu trả lời
- Sao không cho Thiên Bình đi ăn với. Định bỏ đói bạn gái anh hả? Để phải gọi xuống mới được – Song Tử vừa nói vừa đút tay vào túi quần lấy điện thoại ra.
Cậu ngồi nghe nhạc chờ. Nghe xong nhạc mà chưa thấy ai bắt máy. Song Tử bực mình:
- Lại vứt điện thoại đâu rồi. – Rồi cậu gọi lại cho Thiên Bình.
- Đừng gọi nữa anh Song Tử, không có tác dụng gì đâu. – Cự Giải lên tiếng ngăn can.
- Sao thế? Có chuyện gì rồi à? – Song Tử hỏi.
- Thiên Bình……………….đã biết được sự thật rồi.
Hết chap 16
[Tks các bạn đã đón xem]
[Hẹn gặp lại ở chap 17]

CHAP 17
- Sao? Cái gì cơ? Anh không nghe rõ? – Song Tử vội hỏi lại.
- Em nói là Thiên Bình đã biết được sự thật rằng anh đang giả vờ quen với bạn ấy rồi. – Cự Giải nói.
- Ai nói cho em ấy biết? – Song Tử hoãng hốt, bất ngờ.
- Chúng em không biết nữa. – Cự Giải cúi mặt xuống.
Song Ngư liền đến bên an ủi:
- Không phải lỗi của Giải. Đừng buồn nữa.
Song Tử nói:
- Để anh gọi cho em ấy một lần nữa xem sao. – Rồi Song Tử bấm số gọi cho Thiên Bình.
[Ký túc xá nữ]
Thiên Bình đang nằm co rúm trên giường trùm kín chăn thút thít. Bỗng nhạc chuông điện thoại cô vang lên. Cô với lấy điện thoại và mở lên. Trên màn hình hiện lên 2 từ “Song Tử” và ngay bên cạnh có hình trái tim nhỏ.
- Anh lợi dụng tôi đến như vậy còn muốn nói gì nữa. Gọi tôi làm gì chứ? – Thiên Bình cười ấm ức, cô vẫn còn nức nở, thút thít.
- Thiên Bình à, em khóc sao? – Song Tử nghe giọng Thiên Bình liền hỏi lại.
- Anh biết làm gì chứ? Không cần quan tâm đến “cô bạn gái giả” và ngu ngốc như tôi đâu!- Thiên Bình nói.
- Không, Thiên Bình à! Anh xin lỗi. Thiên Bình à, xin em hãy nghe anh giải thích một chút được không? – Song Tử nói vội.
- Giải thích gì chứ, có giải thích thì chắc cũng là giả vờ bịa đặt lí do này nọ thôi. Dù sao thì cũng tại tôi cả. Tôi quá mù quáng nên mới tin anh một cách ngu ngốc như thế. Nên, anh cứ yên tâm mà sống cho tốt đi. Không cần bận tâm đến tôi đâu. Tôi sẽ cố gắng quên đi chuyện này. – Thiên Bình nói xong rồi ngắt cuộc điện thoại và tắt nguồn điện thoại.
Thiên Bình nhìn qua đống mĩ phẩm trên bàn trang điểm. Cô ngồi dậy và đi đến chỗ bàn trang điểm……..
[Tại canteen]
- Sao rồi anh Song Tử? – Kim Ngưu liền hỏi ngay sau khi thấy Song Tử nhìn điện thoại thờ dài.
- Thiên Bình giận anh rồi. Anh làm gì bây giờ? – Song Tử buồn bã.
- Xin lỗi bạn ấy đi chứ giờ còn biết làm gì nữa. – Bảo Bình nói.
- Thiên Bình không thèm nghe anh giải thích nữa, sao em ấy lại chịu nghe anh xin lỗi. – Song Tử nói.
- Thế thì chờ đến khi nào em ấy hết giận đi. Tụi này xin lỗi còn không xong, lí nào lại nghe cậu hả Song Tử. – Xử Nữ nói.
Song Tử ngồi im lặng chốc vát rồi cậu đứng dậy nói:
- Mọi người cứ ăn tự nhiên đi. Tôi về đây. Hôm nay tôi không còn tâm trí gì để ngồi đây ăn bình thản được nữa. Bye.
Nói xong cậu bước đi. Những người còn lại nhìn cậu mà thở dài. Có vẻ như không còn ngon miệng nữa.
~o0o~
Ăn uống xong xuôi, 5 sao nữ của chúng ta trờ về ký túc xá.
- Thiên Bình à! Cậu làm cái gì vậy? – Cự Giải hét toáng lên khi nhìn thấy Thiên Bình đang bỏ tất cả mĩ phẩm vào một cái thùng.
- Chả làm gì cả! Chỉ là tớ nghĩ mình không cần đến những thứ này nữa thôi. – Thiên Bình đáp và lấy băng keo dán cái thùng lại.
- Nhưng đó là của anh….. – Cự Giải nói.
Chưa kịp nói hết câu thì Kim Ngưu đã dùng tay bịt miệng Cự Giải lại. Rồi Thiên Bình bưng cái thùng lên và mang cất vào trong kho. Thiên Bình cười.
- Xong rồi. tụi mình xem film nhé. Tớ thấy film hoạt hình “3 chị em công chúa” của Nhân Mã cũng hay đó, lại mắc cười nữa. Hôm nay chúng ta xem film đó đi.
- Ừ được đó, xem film đó đi. Cũng sắp bắt đầu rồi. – Nhân Mã cười hớn hở rồi chạy vào trong phòng ngồi đối diện TV. Cô cười sung sướng, tươi roi rói vì hôm nay có bạn xem chung với cô chứ mọi hôm thì Nhân Mã đã phải xem một mình.
Tất cả mọi người vui vẻ bước vào phòng. Họ mừng vì có lẽ Thiên Bình đã nguôi ngoai. Họ vẫn cười nói như mọi ngày nhưng có ai biết rằng cô đang che giấu cảm xúc, đang cố quên đi Song Tử và cố tự đứng dậy, bước tiếp sau những gì đã đối mặt.
[Sáng hôm sau]
Tất cả mọi người đều đã đi học, chỉ còn Thiên Bình và Bảo Bình ở “nhà”. Bảo Bình đang chăm chú nghiên cứu chế tạo cái gì đó chăng. Thiên Bình bước ra từ phòng tắm. Cô diện một bộ đầm màu trắng, dài chưa tới đầu gối một gang tay và chiếc áo khoác kiểu màu hồng phấn . Trông Thiên Bình y như một công chúa. Bảo Bình trông thấy vậy vội hỏi:
- Cậu định đi đâu à, Thiên Bình.?
- Ra phố chơi với tụi bạn bên tạp chí. – Thiên Bình cười.
- Nhưng trường đâu có cho ra ngoài! – Bảo Bình ngạc nhiên.
- Tớ trốn ra cửa sau. Đừng nói cho cô quản lí biết nhaz. Thanks! – Thiên Bình cười nháy mắt tinh nghịch rồi mở cửa đi ra. Bỗng Thiên Bình nhớ ra gì đó, quay lại, nói với Bảo Bình. – À Bảo Bảo à, nhắn với mọi người trưa thì cứ đi ăn đi nhé, tớ sẽ ăn trưa ở ngoài luôn, khoảng chiều mới về.. Thôi đi đây. Bye. Ở nhà vui vẻ.
Nói xong, cô nàng chạy đi. Cô chạy xuống sân sau – nơi cửa sau “trú ngụ” và đó cũng là sân bóng đá, nơi mà Song Tử đang học. Cô chạy qua thật nhanh, không để ai biết được. Rất may cho Thiên Bình này là cổng trường có mở cửa.
- May thật! Bảo vệ quên đóng cửa đây mà! Hehe.. Chuồn thôi!!! – Thiên Bình cười rồi phóng ra ngoài.
Trong khi đó, đám fan của Song Tử đang bu quanh, xem thần tượng của họ chơi bóng đá. Bỗng một người trong đám fan la lên:
- Nhìn kìa các cậu,. Chị Thiên Bình kìa!
- Đâu đâu………!!!! – Cả đám nhao nhao.
Song Tử đang đá banh đằng kia thấy đám fan nháo nhào, chả hiểu chuyện gì. Cậu vội chuyền bóng cho Bạch Dương rồi xin thầy ra xem. Ông thầy này mấy hôm nay yêu đời nên cho cậu ra.
- Có chuyện gì vậy? – Song Tử hỏi fan.
- Dạ, em thấy chị Thiên Bình. – một người trả lời.
- Đâu, Thiên Bình đâu rồi. – Song Tử vội vàng hỏi.
- Dạ. Chị ấy trốn ra ngoài trường rồi ạ.
- Cái gì cơ? – Song Tử hốt hoảng. Cậu chạy ra ngoài sân bóng, chạy ra ngoài trường nhưng cậu đã chậm trễ. Thiên Bình đã trèo lên taxi và chiếc taxi cũng vừa lúc lăn bánh. Song Tử la làng gọi tên Thiên Bình nhưng cô đã không biết.
Song Tử bực mình chạy vào nhưng câu không vào sân nữa mà chạy thẳng vào ký túc xá. Vừa lúc đó chuông hết giờ vang lên. Bạch Dương cũng vội vàng đuồi theo. Vừa chạy đến sảnh ký túc xá thì gặp Cự Giải, Xử Nữ và Kim Ngưu.
- Cậu làm gì mà chạy như ma đuồi vậy hả? – Xử Nữ thấy Song Tử có vẻ xớn xác thì hỏi.
- Thiên Bình, em ấy trốn ra ngoài rồi. Mọi người không biết sao? – Song Tử la lên.
- Sao cơ???? – Bộ ba Xử Nữ - Cự Giải – Kim Ngưu đồng thanh,
Rồi cả năm người cùng nhau chạy về phòng của các sao nữ. Vừa về đến nơi, họ nghe một tiếng “bùm”. Xử Nữ vội vàng mở cửa ra, và một luồng khói màu tím nhạt bay ra. Bảo Bình từ trong đám khói bước ra:
- Hihi, chào mọi người.
- Chuyện gì vậy hả Bảo Bình? – Cự Giải vội hỏi.
- À chả là tớ định chế ra một loại bong bóng nước đặc biệt thôi mà. Chắc cho quá liều lượng thuốc nên…..- Bảo Bình cười.
- À màz Thiên Bình đâu rồi em. – Xử Nữ hỏi.
- Bạn ấy ra phố chơi rồi ạ. – Bảo Bình trả lời.
- Sao cô không ngăn em ấy lại! – Song Tử tức giận.
- Bạn ấy nói đi chơi với mấy đồng nghiệp nên tôi cũng không ngăn cản để làm gì! – Bảo Bình thản nhiên nói.
- Cô trông nom Thiên Bình kiểu gì vậy hả? Nhỡ có chuyện gì xảy ra rồi tính sao đây? Có gì xảy ra tôi sẽ giết cô. – Song Tử bực mình quát.
- Tôi không phải cô trông trẻ. Mà anh là gì của bạn ấy vậy hả? Dù anh có là gì thì anh cũng không có quyền cấm cản bạn ấy! – Bảo Bình tức giận lớn tiếng sau câu nói của Song Tử.
Song Tử đang bực tức lại càng bực tức hơn. Bảo Bình đã lỡ “thêm dầu vào lửa” rồi. Cậu quát lại.
- Cô nghĩ cô là ai vậy hả? Cô thậm chí còn nhỏ hơn tôi vậy mà dám xưng tôi gọi anh với tôi sao?
- Còn anh nói xem anh là gì của Thiên Bình nào. Hai người đã chấm hết, kết thúc cả rồi, anh không còn cái quyền gì để mà xen vào đời sống của bạn ấy hết.
Hai bên cãi qua cãi lại rất kịch liệt cho đến khi Xử Nữ hét lên. Bảo Bình bực mình chạy đi và không thèm ngoái đầu lại nhìn. Bạch Dương vội đuổi theo Bảo Bình, miệng í ới gọi Bảo Bình. Bạch Dương càng đuổi theo thì Bảo Bình chạy càng nhanh. Và rốt cuộc thì Bạch Dương cũng đuổi kịp Bảo Bình.
- Bảo Bình à, đứng lại đã.! – Bạch Dương nói và giữ chặt tay Bảo Bình.
Bảo Bình đành phải dừng lại. Bạch Dương thở hồng hộc vì mệt, rồi cậu nói:
- Em chạy nhanh thật đấy!
- Ừ, tôi nằm trong đội điền kinh của trường mà, nhưng dù sao vẫn chưa bằng Nhân Mã. – Bảo Bình nói.
- Vậy là đã nhanh lắm rồi. Nhưng sao em lại chạy, cứ mặc kệ cậu ấy. Từ hôm qua, tâm lí cảm xúc của cậu ta đã không được ổn định rồi. – Bạch Dương nói.
- Thế sao anh lại đuổi theo tôi ? – Bảo Bình thắc mắc nhìn Bạch Dương hỏi.
- Vì anh thích em. – Bạch Dương nói có chút ngượng ngùng.
- Vậy sao? Ừ sao cũng được. Vậy giúp tôi việc này nhé!~ - Bảo Bình cười rồi thò tay vào túi lấy ra một ống nghiệm giơ ra trước mặt Bạch Dương. – Nhỏ nó vào áo anh đi, tôi vừa chế ra hồi nãy.
- Em có nge anh nói không vậy.? – Bạch Dường nhìn Bảo Bình hỏi.
- Có, vậy giờ anh có muốn giúp tôi không? – Bảo Bình hỏi.
- Ờ rồi. – Bạch Dương nói rồi ngoan ngoãn nhỏ từ từ cái chất trong ống nghiệm vào vạt áo. Và rồi áo cậu tự dưng thủng một lỗ to.
- Oái, chết rồi! Tôi cầm nhầm ống nghiệm rồi! Thật lòng xin lỗi anh nhé!!!! – Bảo Bình hốt hoảng, vội vàng xin lỗi rồi bỏ chạy đi.
- Bảo Bình à, em thật là phiền phức quá đi! – Bạch Dướng nói. – Vậy rốt cuộc là sao vậy hả Bảo Bình. Anh nói là anh thích em, em có nghe không vậy? Anh thích em.
- Ừ, tôi biết rồi. – Bảo Bình quay đầu, nói vọng lại rồi chạy tiếp.
Bạch Dương đứng im, ngơ ngác nhìn:
- Sao tỏ tình lại khó khăn thế này cơ chứ?
Hết chap 17
[Tks các bạn đã đón xem]
[Hẹn gặp lại ở chap 18]

CHAP 18
[Đầu tiên cho mình xin lỗi các reader là Bảo Bình và Bạch Dương vì hiện tại chưa có ý gì hay hay cho hai nhân vật này. Tks vs mong các bạn thông cảm. mình sẽ đưa vào chap sau.
Và cũng xin lỗi các bạn nữa là hiện tại cũng sắp hết hè ùi, nên có thể truyện sẽ được up ít hơn. Mình sẽ cố học xong bài rồi up cho các bạn. Tks.]

[Canteen]
Mọi người đang ăn trưa thì Song Tử lên tiếng.
- Thiên Bình có nói với cô là khi nào thì sẽ về không, Bảo Bình?
- Hứ, anh tự đi mà tìm hiểu. – Bảo Bình quay ngoắt ra chỗ khác.
- Được rồi, xin lỗi về chuyện khi nãy đã to tiếng với cô, được chưa? – Song Tử nói.
- Thôi, đừng giận Song Tử nữa mà. Chẳng phải anh đã nói với em là cậu ấy không được rồi sao? – Bạch Dương cười. – Với lại anh còn chưa kết tội em vì đã làm thủng áo của anh đấy nhé!
- Anh thích thì cứ kết tội đi. Còn chuyện áo của anh, để tôi tính sau. – Bảo Bình nói như thách thức.
- Được rồi mà Bảo Bình. Thôi, đừng có giận Song Tử nữa. – Xử Nữ chen vào. – Vậy nói chị nghe coi. Thiên Bình nói bao giờ sẽ về?
- Dạ, ạn ấy nói là khoảng chiều thì về ạ. – Bảo Bình đáp lại.
- Ừ, thế là được rồi. Mọi người ăn đi, không cần lo lắng nữa đâu. – Xử Nữ nói.
- À, Kim Ngưu này, nhân tiện buổi chiều cậu đi học thì xin cho Thiên Bình nghỉ nhé! – Bảo Bình quay sang Kim Ngưu cười rồi nói.
- Ừ, biết rồi. – Kim Ngưu gật đầu.
Bỗng Song Ngư lên tiếng hỏi:
- Khoan đã, Sư Tử đi đâu rồi?
- Kia kìa! –Thiên Yết chỉ tay về một góc canteen lắc đầu ngán ngẩm. – Nhìn đi, cậu Sư với cô Mã đấy. Bây giờ thì suốt ngày dính lấy nhau như hình với bóng. – Thiên Yết thở một hơi dài.
Kim Ngưu đang ăn bỗng đứng dậy, cầm một chiếc bánh quy. Kim Ngưu lại gần Thiên Yết. Bất thình lình Kim Ngưu nhét cái bánh quy vào miệng Thiên Yết làm cậu ta không kịp phản ứng. Ngưu nói:
- Đây này, ăn đi. Cứ thở dài mãi, toàn cacbon đioxit (CO¬2¬, cacbonic), làm tôi ăn mất cả ngon.
Thiên Yết bị Kim Ngưu đút cái bánh vào miệng thì phải nhai thôi.
- Ưm… ngon phết. Khẩu vị của cô không tồi chứ chứ? Còn không cho tôi một cái nữa đi. – Thiên Yết tấm tắc rồi còn xin thêm.
Kim Ngưu theo phản xạ, cầm vội những chiếc bánh quy lên, nói:
- Không được đâu! Đây là của tôi!!!!
- Cô là con gái, ăn vặt nhiều không tốt đâu, đưa đây cho tôi ăn dùm cho. – Thiên Yết nói rồi đi lại chỗ Kim Ngưu. Kim Ngưu ngay lập tức nhét hết bánh vào tùi rồi bỏ chạy.
Và thế là Thiên Yết liền đuổi theo Kim Ngưu để “chôm” mấy cái bánh. @@!. Hai người chơi trò mào đuổi chuột xung quanh canteen. Và rồi do mãi chạy, không nhìn đường, vấp phải cái chân ghế. Kim Ngưu té sấp xuống, bánh trong túi rơi ra. Thiên Yết chạy đằng sau, theo đà chạy, câu không dưng lại kịp và dẫm nát bánh của Kim Ngưu.
- Huhuhuhuuuuuuuu……………… bánh của tôi. Bắt đền đấy…………huhuhuuuuuuuuu………!!!! – Kim Ngưu khóc bù lu bù loa, ăn vạ và bắt đền Thiên Yết.
- Chết!!! Tôi xin lỗi. Tôi không cố ý. – Thiên Yết gãi đầu, bối rối nói nhưng Kim Ngưu vẫn cứ ăn vạ. Thiên Yết nói tiếp. – Nín đi, tôi mua bịch khác cho, nhaz!!!!
- Thật không? – Kim Ngưu nghe thế, mắt sáng lên như đèn pha.
- @@! Cô bẫy tôi đấy à? – Thiên Yết hỏi lại.
- Vậy là anh sẽ không mua đền tôi hả? – Kim Ngưu lại bắt đầu mếu máo, dụi dụi mắt.- Huhuuu….
- Ừ thôi nín đi. Tôi mua cho. Mua bây giờ luôn! – Thiên Yết nói và nghĩ trong đầu. “Bái phục bà chị này lun rồi!”
Và rồi Thiên Yết và Kim Ngưu đi mua bánh. Kim Ngưu, mắt hớn hở, nhảy chân sáo, vui như ngày Tết còn Thiên Yết thì ngược lại hoàn toàn.
- Không biết bánh của Kim Ngưu có cái chất gì mà Thiên Yết lại mê đến thế? Hậu quả là……. – Cự Giải cười khúc khích.
Bỗng, Rin từ đâu đi lại gần Song Tử nói:
- Anh Song Tử à, có thể gặp em chút được không?
- Gì nữa đây,- Song Tử cằn nhằn.
- Em chỉ nói cái này thôi mà. Nói ngắn gọn thôi. – Rin cười.
Song Tử đứng dậy, đi theo Rin ra ngoài canteen. Khi ra ngoài canteen, Rin nói:
- Nghe nói anh với chị Thiên Bình có chuyện gì hả?
- Em muốn nói gì thì nói đại đi. Đừng vòng vo nữa, anh mệt lắm rồi. – Song Tử nói.
- Vâng vậy em nói luôn. Em vẫn còn thích anh nên anh có thể - Rin nói đầy tự tin.
Không để Rin nói hết câu, Song Tử vội ngắt lời.
- À, xin lỗi em. Anh không thể quen với em được.
- Tại sao vậy? Chỉ cần anh cho em thời gian, em hứa sẽ làm cho anh thích em.- Rin năn nỉ.
- Không được đâu Rin à. Vì……. Anh đã thích Thiên Bình mất rồi. – Song Tử nói.
Rồi Song Tử bước đi, buồn bã để Rin đứng đó một mình. Rin vừa tức vừa buồn. Tất cả những kế hoạch cô tạo dựng nên đều bị thất bại ê chề. Từ trước đến giờ, chưa ai lại từ chối cô. Nhưng từ ngày quen biết mấy anh chị này, cô đã mất đi phong cách của một “công chúa” như cô trước kia. Hết Ma Kết rồi giờ là Song Tử cũng từ chối cô. Tất cả lý do đều là vì một người con gái khác. Nhưng càng bị từ chối như vậy, Rin lại càng thêm bực mình. Cô không từ bỏ mà quyết định nhắm sang một mục tiêu khác cũng thuộc các sao nam của chúng ta. Ai biết được mục tiêu tiếp theo của Rin là ai.
~o0o~
Đã gần 6 giờ chiều rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng Thiên Bình đâu, Song Tử dần mất kiên nhẫn. Cậu Song Tử này đã đứng đợi Thiên Bình từ lúc 3 giờ rồi. Cậu gọi cho Thiên Bình mãi mà không được.
Trong khi đó, tại một quán karaoke gần trường. Đám bạn của Thiên Bình đang hò hết um sùm, inh ỏi, còn Thiên Bình thì ngồi đừ ra, im lặng. Một cô bạn đi lại gần Thiên Bình hỏi:
- Sao thế hả? Cậu thích hát lắm mà, vào đây rồi thì phải hát chứ! Có chuyện gì sao?
- Hôm nay tớ không có tâm trạng. – Thiên Bình nói. – Các cậu cứ hát đi.
- Thôi nào, vui lên để xoa hết nỗi buồn phiền đi chứ? – Rồi cô bạn này cầm mic lên, nói to. – Mọi người ơi, hôm nay Thiên Bình sẽ hát tặng tất cả mọi người, vỗ tay đi nào!!!!!!!!!
Cả căn phòng vỗ tay rầm rộ. Họ đua nhau hét lên “Thiên Bình.. Thiên Bình.. ……”. Sự việc đã thế này, Thiên Bình cũng rất khó để có thể từ chối được. Cô quyết định xua tan nỗi buồn đó. Cô hít một hơi thật sâu. Rồi Thiên Bình cầm mic lên, tiếng vỗ tay lại một lần nữa vang giòn. Và Thiên Bình cùng một cô bạn tên Suna song ca một bài ầm trời. Những người còn lại vỗ tay theo từng nhịp của ca khúc sôi động này rồi hát theo. Bài hát từ song ca chuyển sang thành tốp ca. Vì đã hát đến thế rồi, Thiên Bình quyết định cùng cả bọn bạn này kéo vào bar nhảy nhót và pha thêm ít rượu vào người…..
Trong lúc đó, 11 chòm sao kia đang ngồi mong mỏi chờ Thiên Bình về. Ai cũng lo sốt vó và bụng thì đói meo. Riêng Song Tử thì đứng ngồi không yên. Cậu đứng lên rồi lại ngồi xuống và liên tục gọi cho Thiên Bình. Nhưng vì cô nàng này để điện thoại trong túi xách và nhạc thì xập xình bên tai nên cô không biết rằng nhạc chuông điện thoại đang vang lên.
- Rốt cuộc là Thiên Bình định đi đến mấy giờ đây. Đã quá 6 giờ rồi. – Song Tử lo lắng.
- Tụi mình đi ăn trước đi rồi Thiên Bình sẽ về ngay ấy mà. – Nhân Mã lên tiếng.
- Tại sao cô lúc nào cũng vô tư như vậy hết? Bạn cô- Thiên Bình đang ở ngoài phố một mình đấy biết chưa? – Song Tử hét ầm lên.
- Anh Song Tử, dù anh có lo hay tức bao nhiêu đi nữa, đụng tới Nhân Mã là anh nên cẩn thận đấy. – Sư Tử gầm gừ đe dọa.
- Đúng đó anh Song Tử à. Thiên Bình đi chơi với bạn bè thôi mà. Bạn Thiên Bình cũng tốt lắm. – Cự Giải nói.
- Chúng ta đi ăn thôi. – Xử Nữ nói rồi nắm lấy tay Ma Kết.
- Đúng đó. Cậu cũng phải ăn mới có sức chờ Thiên Bình về chứ.- Ma Kết nói rồi nắm lấy tay Song Tử lôi theo.
Còn Thiên Yết và Kim Ngưu thì mỗi người cầm một bịch bánh ăn lót dạ. Không hiểu cái loại bánh quy này có gì đặc biệt mà đến Thiên Yết cũng mê luôn rồi, còn Kim Ngưu thì khỏi nói. Bất cứ cái gì là bánh kẹo thì cô ăn hết.
~o0o~
[Tại bar]
- Thiên Bình à, đừng uống nữa. 3 chai rồi đó, toàn là rượu mạnh. Mọi hôm cậu có uống thế đâu. – Suna nói rồi giựt lấy chai rượu trên tay Thiên Bình.
- Suna, đưa đây cho tớ. – Thiên Bình nói, cô gật lên gật xuống.
- Cậu có chuyện gì sao? Nói tớ nghe xem nào. – Suna giữ chặt hai tay Thiên Bình.
- Không, có, chỉ……. Là……là…..- Thiên Bình nói rồi gục xuống bàn. Cô nàng đã say lắm rồi.
- Thật là…có chuyện gì xảy ra rồi đây mà. Uống rượu đến như thế này đấy. – Suna nói rồi vội dìu Thiên Bình ra cái ghê sofa gần đó.
Suna mở túi xách Thiên Bình, lấy điện thoại của Thiên Bình ra. Suna định gọi cho người thân của Thiên Bình thì nhìn thấy đến 15 cuộc gọi nhỡ. Tất cả đều từ một người tên là Song Tử. Nhìn thấy hình trái tim nhỏ nhắn bên cạnh cái tên, Suna như đoán được chuyện gì đã xảy ra “Chắc là cãi nhai với bạn trai nên mới thế này đây.”. Suna nhìn Thiên Bình đang say rượu lắc đầu. Rồi cô gọi lại cho người tên là Song Tử.
- Alo, Thiên Bình à !? – Đầu dây bên kia bắt máy, vội hỏi.
- Không, tôi là Suna, bạn của Thiên Bình đây. – Suna đáp rồi hỏi tiếp. – Anh là Song Tử - bạn trai của Thiên Bình phải không?
Đầu dây bên kia bỗng im lặng. Suna cười rồi nói tiếp.
- Dù anh có là gì đi nữa thì phiền anh đến quán Bar 17 ngay nhé. Thiên Bình đang say ở đây rồi! – Suna nói xong thì dập máy, cất tra điện thoai cho Thiên Bình.
[Trường SunShine]
- Ai vậy anh Song Tử? – Cự Giải vội hỏi.
- Không biết nữa. Ai đó tên là Suna. – Song Tử nói.
- A…. ra là Suna. Cứ tưởng là ai. – Kim Ngưu la lên. – Suna là bạn đồng nghiệp của Thiên Bình. Hai người này làm người mẫu quảng cáo cho Fashion Magazine. Mà sao Suna lại gọi cho anh?
- Hai đứa nó đi bar uống rượu rồi Thiên Bình say ở đó luôn rồi.
- Hả? Thiên Bình nói là khi buồn bạn ấy thường thích nốc rượu vào người. – Kim Ngưu nói.
Song Tử nghe xong, lập tức dung năng lực, dịch chuyển ra bên ngoài trường SunShine. Rồi cậu tức tốc chạy đến quán Bar 17 mà Suna nói – một quán bar khá nổi tiếng vì chất lượng rượu ở gần trường.
Hết chap 18
[Tks các bạn đã đón xem]
[Hẹn gặp lại ở chap 19]

CHAP 19a

- Alo, tôi Song Tử đây! Cô và Thiên Bình đang ở đâu vậy? – Sau khi đến trước cửa bar Song Tử gọi cho Suna.
- Anh đứng đó chờ đi! Tôi xuống liền. Tôi đang vác con ma say rượu này xuống!- Suna nói xong thì dập máy. (t/g: hình như Suna rất thích chơi trò “ai dập máy nhanh hơn” với đối phương)
Song Tử đành phải đứng chờ. 10 phút sau, cậu thấy Thiên Bình gà gật, đang được một người con gái đang vất vả dìu xuống từng bậc. Song Tử vội chạy đến đỡ lấy Thiên Bình và hỏi:
- Cô là Suna à?
- Ừ, còn anh là bạn trai của cậu ấy. – Suna đáp và hỏi lại.
- À, mà thôi, trễ rồi, cô về đi. Cảm ơn cô nhiều! – Song Tử bị hỏi thế, liền lảng sang chuyện khác.
- Anh không cần phải giấu. Tôi thấy Thiên Bình để hình trái tim bên cạnh tên anh, mặc dù tôi nghĩ anh không xứng đáng để được như vậy. Nếu anh thật sự làm bạn trai của Thiên Bình thì làm ơn quan tâm đến bạn ấy một chút chứ. Làm gì mà để đến nỗi hôm nay bạn ấy uống đến 3 chai Whisky. – Suna nói.
- 3 chai sao? – Song Tử sửng sốt khi nghe Suna nói.
- Ừ 3 chai, kỷ lục đấy, bình thường bạn ấy chỉ uống 2, 3 ly. Còn nữa, tôi hi vọng anh sẽ là một người có trách nhiệm đối với bạn gái của mình. Nếu chuyện này xảy ra một làn nữa, tôi quyết không bỏ qua cho anh. – Suna nói bằng giọng kiên quyết rồi giao trả túi xách cho Thiên Bình. Sau đó cô bắt taxi ra về.
Song Tử đứng im một hồi. Anh nhìn Thiên Bình, bỗng dưng cậu thấy nói đau trong tim. Chỉ vì cậu mà Thiên Bình lại đi chơi thế này đây. Song Tử giơ tay lên, vẫy một chiếc taxi để về trường. Khi về đến SunShine, mọi người đã đứng chờ sẵn trước cổng (phải xin mãi chú bảo vệ mớ cho ra).
Các sao nữ vội vàng chạy ra đỡ Thiên Bình từ trên tay Song Tử.
- Trời đất ơi, con gái gì mà đi uống rượu rồi say bét nhè thế này đây. – Xử Nữ gào lên.
- Em ấy uống đến 3 chai Whisky. – Song Tử nói.
- Whisky? 3 chai sao? Phá kỷ lục của mình mất rồi. Nhưng bình thường buồn lắm cũng chỉ cùng lắm là nửa chai thôi mà. – Kim Ngưu hoảng hốt khi nghe Song Tử nói thế.
- Cái gì? Cô mà cũng biết uống rượu nữa hả? Tôi tưởng cô chỉ biết ăn bánh mút kẹo thôi chứ. Haha – Thiên Yết cười to, châm chọc Kim Ngưu.
- Đó là Kim Ngưu của bây giờ. Ngày xưa hả? Nữ hoàng uống rượu luôn chứ nói gì. – Cự Giải thở dài nhớ về hình ảnh của Kim Ngưu khi xưa.
- Vậy sao? Thế hôm nào thi với tôi nhé, nữ hoàng Kim Ngưu. – Thiên Yết cười to.
Cô nàng Kim Ngưu này cũng không vừa, lên tiếng tỏ vẻ thách thức:
- Được thôi. Nếu anh muốn!.
- Thôi, tôi xin hai người. Uống về rồi lại la hét ầm ĩ. – Cự Giải la lên.
Kim Ngưu cười đỏ mặt.
~o0o~
Sau khi đưa Thiên Bình về phòng, cô chị Xử Nữ chu đáo chăm sóc Thiên Bình cẩn thận. Rồi đi ra, khóa cửa phòng lại. Ma Kết đặt tay lên vai Xử Nữ:
- Nữ à, sau này anh uống say về, em cũng phải chăm sóc anh như chăm sóc Thiên Bình đấy nhé. – Ma Kết cười nháy mắt, nhìn Xử Nữ.
Mặt Xử Nữ bỗng đỏ dựng cả lên. Thế là cả nhóm cười vui vẻ. Sư Tử cũng lên tiếng:
- Mã à,…….
Cậu chưa kịp nói hết câu thì Nhân Mã đã cắt ngang:
- Cậu mà uống say thế đi. Về nhà cậu chết với tôi. Cho ở ngoài đườn luôn chứ chăm sóc nỗi gì. – Nhân Mã nói.
- Mã à, em là con gái mà. – Sư Tử giả vờ khóc lóc.
- Con gái con trai gì kệ tôi. – Nhân Mã nói.
Cả nhóm lại được một trận cười sảng khoái. Bảo Bình đi lại bên cạnh Bạch Dương, thúc nhẹ vào tay Bạch Dương nói nhỏ:
- Cậu ra đây với tôi chút được không?
Bạch Dương nhìn Bảo Bình cười rồi nói với mọi người:
- Mọi người cứ ra canteen trước đi nhé! Tôi sẽ ra sau.- Nói xong cậu và Bảo Bình đi ra ngoài sân.
Khi ra ngoài sân, Bạch Dương hỏi:
- Có chuyện gì thế em?
Bảo Bình chìa ra trước Bạch Dương một cái túi nhỏ. Cô nói:
- Đây. Của anh.
- Gì đấy? Thư tỏ tình của em hả? – Bạch Dương cười rồi vội mở túi ra. – Èo, không phải thư tình. Cái gì đây? – Bạch Dương giơ một lọ thuốc ra hỏi Bảo Bình.
- Thuốc tôi về chế ra. Về nhỏ vào cái áo của anh hôm trước bị tôi làm thủng.- Bảo Bình nói.
- Còn cái này là gì đây? – Bạch Dương hỏi tiếp.
- Bánh. Anh không thấy sao? – Bảo Bình nói.
- Sao lại cho anh bánh? Em cũng thích anh hả? – Bạch Dương vui mừng hớn hở.
- Không biết nữa nhưng cái này coi như lời xin lỗi đã làm thủng áo anh. – Bảo Bình nói rồi quay mặt sang chỗ khác.
- Thôi mà, em cũng thích anh còn gì? Đây là lần đầu em được tỏ tình còn gì nữa. – Bạch Dương cười.
- Sao…sao anh biết? – Bảo Bình giật mình hỏi lại.
- Cô bạn Nhân Mã của em chẳng có cái gì được gọi là bí mật cả. – Bạch Dương cười lớn.
- Đúng là lần đầu tôi được tỏ tình.. nhưng……..nhưng không phải tôi thích anh…….. – Bảo Bình ấp úng.
- Thôi mà, Bảo Bình dễ thương ới ời……. – Bạch Dường nhìn Bảo Bình, nói.
- Tôi thích anh được chưa. – Bảo Bình hết lớn rồi bỏ chạy………
Bạch Dương bất ngờ và ngạc nhiên sau khi nghe được lời thú nhận từ Bảo Bình. Cậu rất vui. Cậu cười mỉm rồi bước từ từ về phía canteen.
Hết chap 19a
[Tks các bạn đã đón xem]
[Hẹn gặp lại ở chap 19b]

CHAP 19b
[7h30]
- Ui, cái gì vậy nèz? Nhức đầu quá đi mất! – Thiên Bình lồm cồm ngồi dậy. Thiên Bình cầm lấy điện thoại. – Đã 7h30 rồi sao? Mọi người về hết rồi sao? – Thiên Bình mơ màng, cô nàng cứ tưởng mình vẫn còn đang ở bar uống rượu. Cô gọi cho Suna.
- Alô, Suna nghe đây. Thiên Bình à. Tỉnh rồi sao? – Suna nói, cô nàng cười.
- Ừ, mà cậu đang ở đâu vậy? – Thiên Bình hỏi.
- Ở nhà của tớ chứ còn ở đâu nữa? – Suna nói.
- Vậy còn tớ. Không phải.…..màz tụi mình đang đi chơi mà? Cậu về trước rồi sao? – Thiên Bình ngạc nhiên.
- Không…..thật là. Cậu được đưa về trường rồi, nữ hoàng à! Sao mà vẫn còn mơ màng thế hả? – Suna hỏi.
- Ai đưa tớ về vậy. Cậu sao? – Thiên Bình hỏi.
- Không. Bạn trai cậu đưa cậu về. – Suna cười.
- Bạn trai hả? Bạn trai nào? Tớ làm gì có bạn trai? – Thiên Bình ngạc nhiên lần 2.
- Thôi, đừng giấu nữa. hai người mau chòng làm lành nhé! – Suna cười nói rồi dập máy.
Thiên Bình ngơ ngác, không hiểu mô tê cái gì, cô tự hỏi, tự nói, (p/s: giống tự kỷ quá. Sr các reader Thiên Bình )
- Bạn trai, bạn trai. Bạn trai gì nhỉ? Mình đã có bạn trai đâu nhỉ? Bạn trai cũ hồi tiểu học à? Không lẽ lại là…………- Thiên Bình bỗng dưng bàng hoàng sửng sốt.
Vừa lúc đó, các sao nữ về. Mở cửa ra, vừa nhìn thấy Thiên Bình họ vội xúm lại gần. Cự Giải hỏi:
- Thiên Bình cậu tỉnh rồi sao? Có mệt lắm không?
- À…à…. Mà ai đưa tớ về vậy? – Thiên Bình hỏi.
- Anh Song Tử đưa cậu về đấy! – Kim Ngưu cười.
- Nhưng sao anh Song Tử biết chỗ tớ được? – Thiên Bình hỏi lại.
- Suna gọi cho anh ấy? – Kim Ngưu trả lời.
- Song Tử đã rất lo lắng cho em đấy, cô bé ạ. – Xử Nữ nhìn Thiên Bình cười nói.
- Ờ thôi…..tớ mệt rồi. Tớ đi thay đồ rồi đi ngủ trước đây. – Thiên Bình nói rồi bước vào phòng tắm.
Hôm nay, Thiên Bình mệt, nên đã đi ngủ sớm. Đến khoảng 9h, căn phòng đang im lặng thì…….. từ đâu tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên. Xử Nữ giật mình.
- Cái cái gì vậy….. Điện thoại của ai vậy?
- Em không biết. – Bảo Bình trả lời.
Nhân Mã len lỏi lại gần giường Thiên Bình cầm điện thoại của Thiên Bình lên và nói:
- Của Thiên Bình ạ.
- Ai lại gọi cho Thiên Bình vào giờ này nhỉ? – Cự Giải thắc mắc.
- Anh Song Tử gọi. Sao bây giờ? Em nghe máy nhé! – Nhân Mã lanh chanh nói
- Ừ, em nghe máy đi. – Xử Nữ nói.
Nhân Mã mở điện thoại Thiên Bình lên rồi lên tiếng:
- Alô……….ô… Anh Song Tử ạ?
- Ủa? Nhân Mã. Thiên Bình đâu rồi em? – Song Tử ngạc nhiên hỏi.
- Bạn ấy mệt nên ngủ trước rồi ạ. Ngủ từ 8h rồi. – Nhân Mã nói.
- Ừ vậy thôi. – Song Tử nói rồi dập máy (y chang Suna @@!), cậu thở dài.
[Tại ký túc xá nam]
- Sao thế? – Ma Kết nhìn Song Tử cười hỏi.
- Thiên Bình đã ngủ rồi. – Song Tử thở dài đợt 2.
- Có thế thôi mà anh cũng thở dài được. – Thiên Yết đang nhồm nhoàm vài cái bánh quy. Hồi trưa mua cho Kim Ngưu tiệng thể cậu mua vài bịch cho cậu. (t/g: Đúng pó tay @@!). Cậu hỏi Song Tử . – Anh ăn bánh không?
- Không. – Song Tử đáp.
- Thiên Bình đang ngủ vậy ai vừa bắt máy thế? – Bạch Dương cũng đang nhai cái bánh “xin lỗi + tỏ tình” từ Bảo Bình.
- Nhân Mã. – Song Tử nói.
- Oái, là Nhân Mã mà sao anh không cho em nói chuyện với bạn ấy. Nhớ chết đi được. – Sư Tử chen vào. (t/g: chắc mình phải xem xét lại cuộc đời của Nhân Mã quá, cậu Sư này sến chết đi được!~)
- Anh đạp chú bây giờ?- Song Tử nhìn Sư với anh mắt hình viên đạn hằm hè.- Mới xa nhau chưa được nửa ngày nữa. Thật tội nghiệp cho Nhân Mã quá!
- Kệ em. – Sư Tử nói.
Bỗng………………………
- Ôi…….! Thật tuyệt với quá đi. Hương vị ngọt ngào của cái bánh tình yêu……..! – Bạch Dương mơ mộng nói.
Cả phòng ngơ ngác nhìn Bạch Dương rồi cười phá lên.
~o0o~
Nhắc đến nàng Rin…………..“dấu yêu”.
Rin đang bước từng bước trong một nơi hẻo lánh, tôi tăm. Cô dừng lại tại một căn nhà nhỏ có treo một cái bảng nhỏ trước cổng. Trên cái bảng có kí hiệu “₪X₪”. Rin đưa tay gõ vào cánh cửa. Cánh cửa từ từ mở ra. Rin bước vào trong.
- Cô ngồi đi. – Một giọng nói vang lên.
Rin đặt người xuống cái ghế trống bên cạnh. Từ từ ở vách tường, xuất hiện một con người. Xà Phu đang đứng dựa vào vách tay, hai tay khoanh lại, rõ là manly.
- Có chuyện gì mà cô bé Rin này lại đến tìm tôi ?- Xà Phu cười mỉm. – Phải chăng cô muốn khiêu chiến với tôi?
- Không, thật ra tôi đến vì muốn hợp tác với anh. – Rin nói, một nụ cười gian manh từ từ xuất hiện trên gương mặt dễ thương của cô.
Hết chap 19b
[Tks các bạn đã đón xem]
[Hẹn gặp lại ở chap 20]


CHAP 20
- Sao tự dưng cô lại muốn cùng phe với tôi? Chẳng phải như vậy cô sẽ phản bội mẹ cô sao? – Xà Phu cười ngạc nhiên.
- Tôi chẳng quan tâm chuyện đó. – Rin thản nhiên nói.
- Vậy chứ mục đích thật sự của cô là gì đây? – Xà Phu hỏi.
- Thật ra tôi biết anh đang nắm giữ trong tay cô nàng Nhân Mã. Còn về phía tôi, tôi muốn có được Sư Tử - bạn trai của cô ta. Chính vì thế nên…..- Rin nói và cô có vẻ rất tự tin.
- Haha……- Xà Phu ngắt lời cô bằng một giọng cười man rợ. – Rin- Cô cũng không vừa nhỉ?. Vậy cô muốn tôi làm gì đây?
- Bất cứ điều gì để hai người đó chia tay. – Rin nói.
- Chia tay sao? – Xà Phu cười. – Vậy tôi sẽ được cái gì nào? – Xà Phu hỏi.
- ¾ lượng năng lực trong tôi. Anh thấy thế nào? Trình độ như tôi, đâu phải ai cũng dễ dàng có được. Có nó rồi, anh sẽ ngày càng mạnh hơn và sẽ tiến đến gần mục tiêu hơn nữa. Sao nào. Chấp nhận chứ? – Rin nỏi, cô đưa mắt nhìn Xà Phu.
- Haha…..cô đúng thật là quỷ quyệt. Tôi không ngờ đấy. Thôi được. Tôi đồng ý. – Xà Phu mỉm cười, nụ cười ác quỷ.
- Vậy thì anh ra tay nhanh gọn trong khoảng nửa tháng cho tôi. Phần còn lại tôi sẽ tự lo. – Rin nói.
- Vậy ta ký cam kết chứ? – Xà Phu cười hỏi rồi đưa tờ giấy cam kết ra trước mặt Rin.
- Sao cơ? Tại sao? – Rin ngạc nhiên.
- Vì cô quá nguy hiểm và quỷ quyệt nên tôi cũng cần sự thận trọng. – Xà Phu nói.
Rin đỏ hết mặt mày. Rồi cô cũng cầm bút ký vào tờ đơn. Cô đứng dậy và ra về. Xà Phu cầm tờ đơn lên, nhìn vào đó và nở một nụ cười, nói:
- Xem ra có việc để làm rồi đây. Ngồi yên riết rồi ê ẩm, chán nản. Cảm ơn cô, đồ ma nữ xảo quyệt! Xem nào……..! Trở thành bạn trai cũ của cô nàng Nhân Mã đó chắc cũng thú vị lắm đây. Hahaa……aaaa..a…!
~o0o~
[Sáng hôm sau] (thật ra đã gần trưa, 10h)
Trên hành lang dãy lầu một, phía hường ra sân bóng. Cái bóng dáng của một người con gái đứng im, thầm lặng nhìn xuống sân bóng. Cô gái này đứng quan sát chăm chú mọi sự việc diễn ra trên sân bóng, thỉnh thoảng lại ngước mặt nhìn lên bầu trời trong xanh, nhắm mắt lặng im.
“Sao anh lại đưa tôi về chứ? Anh làm cho tôi ngày càng cảm thấy khó xử. Anh biến tôi thành một con ngốc lạc lõng trong cái trò chơi đầy sự sắp đặt của anh. Anh vui lắm sao? Nếu như anh không đưa tôi về, tôi đã không còn cái cảm giác này và tôi sẽ dễ dàng quên được anh. Thật khó khăn làm sao để tôi có thể thản nhiên đối mặt với anh, để có thể nói với anh một lời cảm ơn. Chỉ có vậy thôi mà tôi lại không thể nào làm được. Tại sao chứ? Xin anh đừng đùa giỡn với tôi nữa, Song Tử à? Trong tôi, không hiểu sao anh vẫn là tất cả. Hình ảnh của anh, nụ cười của anh in rõ trong tâm trí tôi, và tôi không thể xóa nhòa nó được. Tôi vẫn còn thích anh, không, mà là yêu anh. Tôi yêu anh nhiều lắm Song Tử à, anh có biết không? Đúng vậy, tôi thật là ngu ngốc. Giá như chưa bao giờ có cái ngày hôm đó….Giá như…………..”.
Thiên Bình lặng im suy nghĩ. Hai hàng nước mắt chảy dài trên đôi má trắng hồng và mịn màng của cô. Những dòng cảm xúc cứ đua nhau, lần lượt hiện lên trong cô. Cô vẫn còn yêu Song Tử và yêu rất nhiều, nhưng có lẽ………………………
Thiên Bình lặng lẽ bước về phòng.
[11h]
- Thiên Bình à, xuống ăn thôi, mọi người đang chờ tụi mình đấy! – Bảo Bình cất giọng gọi Thiên Bình.
- À ừ, cậu xuống đi. Thiên Bình nói.
- Thế còn cậu thì sao? – Bảo Bình ngạc nhiên hỏi.
- Tớ không đói. – Thiên Bình mỉm cười rồi lại tiếp tục nghe nhạc.
Bảo Bình nhìn Thiên Bình lo lắng, thở dài rủ rượi rồi bước ra khỏi phòng.
[Canteen]
- Yết ơi, Ngưu à. Hai cậu làm ơn đừng có ăn bánh nữa được không? – Cự Giải chán nản khi nhìn thấy hai bạn này đã bóc được 4 bịch bánh.
Hai con người bánh quy này không thèm bận tâm đến câu nói của Giải Giải mà vẫn cứ tiếp tục nhai bánh đều miệng như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Bí nước, Giải liền đưa tay giật ngay lấy bịch bánh trên tay Kim Ngưu. Kim Ngưu la hét.
- Giải à, trả đây cho tớ. Tớ đang ăn mà. Để tớ ăn hết bịch này đi.
- Ăn cái gì? Đi lấy cơm mà ăn. Cái này chút nữa rồi ăn cũng được.
- Nhưng nhưng……… - Kim Ngưu nói.
Cự Giải liền liếc xéo Kim Ngưu một cái. Kim Ngưu sợ sệt ngồi im lặng. Mắt Kim Ngưu rưng rưng, trông rất tội nghiệp nhưng cũng rất đáng yêu và dễ thương. Thiên Yết thấy vậy, thương tình bạn bè, cậu chìa bịch bánh ra trước mặt Kim Ngưu nói:
- Ăn chung với tớ này. Ăn không?
- Ừ, có có. – Kim Ngưu hai mắt đang buồn bã ngấn lệ, sau khi nghe Thiên Yết nói vậy liền chuyển sang sang rực, mở to tròn như hai hòn bi ve.
- Thiên Yết, Kim Ngưu, hai người đang tính chọc tức tôi đấy hả? Song Ngư, cậu giật bịch bánh của Thiên Yết lại luôn đi. – Cự Giải gào lên.
Thiên Yết và Kim Ngưu nghe vậy giật mình, hốt hoảng. Trong bịch còn lại 4 cái bánh. Hai người vội vàng chia đều nhau (mỗi người 2 cái) rồi nhét hết vào miệng. Sau đó, Kim Ngưu cầm cái bịch bánh đưa cho Cự Giải. Cô nói:
- Đây, tặng cậu.
Cự Giải nhìn Kim Ngưu và Thiên Yết rồi nhìn cái bịch bánh nay đã không còn miếng nào, cô tức ói máu và độn thổ luôn. (t/g: tội quá đi mất!!!). Vừa lúc đó, Bảo Bình xuống tới nơi. Bạch Dương vội la lên:
- A……! Bảo Bình đây rồi này….
- Ơ.. vậy Thiên Bình đâu rồi.? – Xử Nữ hỏi.
- Dạ, ở trên phòng ạ. – Bảo Bình trả lời.
- Sao lại vậy? Có chuyện gì nữa hả? – Song Tử lo lắng hỏi.
- Không, bạn ấy nói là không có đói thôi. – Bảo Bình đáp rồi đi lại gần Nhân Mã ngồi xuống. Bạch Dương ngay lập tức ỉu xìu như bóng bay xì hơi.
Xử Nữ vội lên tiếng:
- Chỗ em không phải ở đó.
- Chứ em phải ngồi ở đâu? – Bảo Bình ngạc nhiên hỏi.
- Bên kia. – Ma Kết nói và chỉ tay về phía cái ghế trống bên cạnh Bạch Dương.
- Sao phải ngồi ở đó chứ? Mọi ngày em ngồi đây mà. – Bảo Bình thắc mắc rồi đột nhiên. – Sax, không ….không lẽ mọi người.
Bảo Bình đưa hai con mắt hình viên đạn về phía Bạch Dương. Bạch Dương vội la lên:
- Không phải anh….anh hoàn toàn vô tội.
Bảo Bình bất giác ngó qua Nhân Mã. Nàng Mã nháy mắt mỉm cười với Bảo Bình. (hiểu rồi nhaz). Bảo Bình tức điên, cốc lên đầu Nhân Mã một cú (vì là bạn thân nên Bảo Bình không dám mạnh tay) Rồi cô nàng bực mình, miễn cưỡng đi lại ngồi xuống cạnh Bạch Dương.
- Vậy ra, hôm qua Bảo Bình hì hục làm bánh là để tỏ tình đấy hả? – Xử Nữ cười.
- Em…..em…….- Bảo Bình ấp úng.
- Thôi mà, đừng có chọc Bảo Bình của tôi nữa mà. – Bạch Dương cười.
Rồi cậu Bạch rút trong túi ra một mẩu giấy nhỏ, đưa cho Bảo Bình. Bảo Bình ngơ ngác, cầm lấy mẩu giấy, mở ra đọc. (Nội dung như sau)
“Caûm ôn em veà caùi baùnh hoâm qua…….Noù ngon laém…..!!! I <3 You !!!!”
Bảo Bình đưa mắt nhìn Bạch Dương nói nhỏ một câu rất shock “Chữ anh xấu quá không đều gì hết!”, rồi cô đọc lại nó một lần nữa, sau đó mỉm cười. Cô gấp tờ giấy lại làm 4 rồi lay lay tay Bạch Dương, nói nhỏ: “Cảm ơn anh đã ăn nó!”. Bạch Dương mỉm cười.
Rồi cả nhóm ngồi ăn vui vẻ, chỉ riêng anh chàng Song Tử. Bây giờ thì lúc nào cậu cũng tự trách bản thân, tự dằn vặt chính mình.
Còn Sư Tử và Nhân Mã thì đang rong chơi trên Thiên đường Tình Yêu, không them trở về Never Land nữa. Và cả hai không hề biết rằng luôn có một ánh mắt lạ lẫm luôn dõi theo họ……từng………chút……..một.
Hết chap 20
[Tks các bạn đã đón xem]
[Hẹn gặp lại ở chap 21

Chữ ký của lana nhanma9x


~~*12 CHÒM SAO Ở VÙNG ĐẤT NEVER LAND*~~  (chap 16 - 20) Collap11Trả lời nhanh
Trang 1 trong tổng số 1 trang